Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

Hương Yêu


Chờ em sau buổi học về
Cỏ cây hoa lá bốn bề cùng mong
Rộn ràng chín đợi mười trông
Em nghe chăng tiếng tơ lòng bâng khuâng?

Cổ chân tròn lẳng trắng ngần
Chiều mưa bước nhỏ phân vân bên đường
Một lần tôi gặp. Rồi thương
Chưa thề chẳng hẹn đã vương vấn lòng

Đường về đá hoá ra bông
Thân thương hòn sỏi toả nồng hương duyên
Nắng chiều soi dáng em nghiêng
Mơ cùng chiếc bóng dính liền cổ chân

Lê Kim Thành

Ở Đâu Pleiku


Pleiku nay đâu còn đất cũ
Phố mộng mơ quyến rủ năm xưa
Sắc diện thay như vừa đổi thịt
Chằng chịt đường rong bước phồn hoa

Niên khóa mới dập dìu con dốc
Áo trắng bay cơn lốc ngày xưa
Dưới mưa phùn cũng lòng xao xuyến
Đứng bên đời luyến tiếc ngày qua

Sao trong ta!....Thấy gì hơi thiếu
Ngây thơ hồn kiều nữ Pleime
Đầu Thu đến nghe trời tan vỡ
Gói mộng về hoa nở nơi đâu?

Quán đợi xưa lạnh ngắt tím màu
Cafe đắng sao bờ môi nhạt
Chuyển rượu buồn cay chát giao bôi
Bồi hồi tưởng vàng Thu tím lá

Đời em đó! Tượng nào hóa đá
Anh về đây mang cả con tim
Nồng nàn cháy đôi chim hương lúa
Hừng hực xua màu úa thương yêu

Ở đâu Pleiku! Chiều Thu lạnh
Mộng có tàn, mạnh gọi hồn oan
Cho ta xin chút nắng trăng ngàn
Một phút dệt cung đàn dang dở!

Ở đâu Pleiku! Hở em yêu!

Pleiku 16-8-2010

Lê Kim Hiệp

Thơ Tranh: Bóng Chiều Tà

Thơ: Hồ Nguyễn
Thơ Tranh: Kim Oanh


Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

Bán Hết…


Đêm qua mơ tiếng em cười
Trở người thức giấc song ngoài sáng trăng
Chạnh lòng muốn bán chị Hằng
Mua em thế chỗ vết hằn tình yêu.

Mùa Đông cành lá tiêu điều
Anh đăng báo đổi cánh diều hoàng hôn
Bán hồng nhan trẻ cô đơn
Để mua cặp má dỗi hờn dễ thương.

Anh về bán nốt con đường
Dấu xưa kỷ niệm yêu đương đắng lòng
Anh rao bán buổi lập Đông
Để mua về chút nắng hồng mùa Thu.

Sông đêm muốn đổi sương mù
Để mua huyền diệu trăng Thu tuyệt vời
Anh định bán cả … ông trời
Chỉ mong nghe được tiếng cười của em !...


Dương Hồng Thủy

Cả Tin...


Tại anh ấp ủ nụ cười
Nên em hóa kiếp làm người múa trăng
Không ngờ anh bán cả Hằng
Bán tình đổi chát vết khằn tim yêu

Khơi mào hứa hẹn lắm điều
Rộn ràng em gửi cánh diều môi hôn
Ướp hương mái tóc mùi thơm
Kết tơ se chỉ quyện hồn người thương

Cả tin lời nói mật đưòng
Xuyến xao thầm nhớ vấn vương khắc lòng
Thế rồi người vội qua sông
Để trăng rụng úa rơi dòng thiên thu

Em sa vực thẳm mịt mù
Vẫy vùng tuyệt vọng âm u xa vời
Trôi theo định mệnh ra khơi
Tiếc thương anh có ngậm ngùi ...Mất em!

Kim Oanh

Ai Bán Tôi Mua


(Họa Bán Hết của DHT)

Quy Nhơn có chị Hằng cười
Thi sĩ Hàn Mặc là người bán trăng
Còn đâu anh bán chị Hằng
Chú cuội tiếc nuối vết hằn tình yêu

Nghe anh đòi bán đủ điều
Lòng riêng thấy tiếc cánh diều hoàng hôn
Bán nhiều nên mãi cô đơn
Đừng mua mắt liếc, dỗi hờn, khó thương

Coi chừng bị lạc giữa đường
Tôi đã mua hết, yêu đương ngập lòng
Chỉ chừa lại buổi lập đông
Cho người thèm khát nắng hồng mùa thu

Bán rồi còn lại sương mù
Tìm đâu để thấy trăng thu tuyệt vời
Bắt thang lên hỏi ông Trời
Có cho mượn lại, tiếng cười của em?

29/09/2014
Hồ Nguyễn

Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

Hoa Soan Bên Thềm Cũ - Nhạc Tuấn Khanh - Tiếng Hát Dung Mỹ


Kim Oanh gửi tặng Dung Mỹ Cựu Nữ Sinh Trung Học Pleime - Pleiku
Một tiếng hát ngọt ngào.


Nhạc và Lời: Tuấn Khanh
Tiếng Hát Dung Mỹ
Thực Hiện: Kim Oanh

Thứ Bảy, 27 tháng 9, 2014

Lãng Quên Đời


Văng vẳng đâu đây khúc buông lơi
Giăng giăng mây rũ tím khung trời
Tiếng hò ai vút theo gió lộng
Thuyền tình trăn trở mộng sầu vơi

Tí tách mưa rơi oan trái đời
Sấm sét vang rền giữa trùng khơi
Mạn thuyền tan vỡ ...Đời! Thôi hết
Trôi vào quên lãng.. Biệt tăm hơi!

Đầy vơi nước lớn nước lại ròng
Tiếng ai nức nở giữa hư không
Thuyền xưa chết cạn dòng dĩ vãng
Ta chết mạn đời .. bến mênh mông...

Kim Oanh
7/2011

Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014

Trả Lại Em


Trả lại em khung trời buồn kỷ niệm
Giữ làm gì khi biết chẳng có anh
Trong cuộc vui hay khoảnh khắc mong manh
Còn sót lại bóng hình đã phai nhạt

Trên đường đời anh bước thầm man mác
Giọt sương buồn lác đác ánh sao khuya
Phố đông vui không ngăn nỗi buồn chia lìa
Từ xa cách anh biết mình thua cuộc

Trời đang thu mà nghe lòng giá buốt
Lạnh cô đơn đang chảy giữa lòng mình
Tình yêu ngày nào quyến rũ lung linh
Giờ tắt lịm giữa phố đèn rực sáng

Người xưa ơi! Cánh chim trời lãng mạn
Gió đa tình tiếp sức cánh chim di
Tội nghiệp người trót dại cuộc tình si
Giờ đôi ngã đành ôm lòng tủi hận


Ngô Quang Diệp

Sao Không Giữ


  (Từ Trả Lại Em của Ngô Quang Diệp)

Sao không giữ khối tình lưu niệm
Chẳng còn gì vương vấn bước anh
Dù thời gian phai mái đầu xanh
Môi héo hắt da mồi nhợt nhạt

Sao không giữ để tim mất mát
Đêm lạnh lùng lợt lạt đèn khuya
Trên tường loang ngóng đợi bóng dìa
Đành chấp nhận… âm thầm bỏ cuộc

Sao không giữ để tay lạnh buốt
Chập choạng đi nhung nhớ một mình
Có tiếc thương hồn linh gầy guộc
Chới với tìm tia sáng mong manh

Sao không giữ chút tình tản mạn
Chút nắng hồng chạng vạng ngày đi
Trót yêu ai lỡ dại mê si
Người xưa ơi! Giữ đi đừng trả.

Kim Oanh


Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014

Xin Nhận Ơn Người - Khắc Dạ - Tạc Gan


Xin Nhận Ơn Người

(Cảm Tác Thơ Tranh của Kim Oanh làm )

Em cô gái đẹp ở trên cao
Dõi mắt chờ trông… một tiếng chào?
Mái tóc dịu mềm theo gió nhẹ
Mĩm cười nửa miệng đẹp làm sao!
Phần tôi gió bụi phai râu tóc
Lếch thếch y trang đã bạc màu
Lữ khách chưa quay về bến cũ
Làm sao đối diện toại lòng nhau?

Dương Hồng Thủy

Khắc Dạ



(Cảm tác vần thơ Dương Hồng Thủy)

Anh người chiến sĩ ở non cao
Em nhỏ hậu phương nợ tiếng chào
Âm thầm lời tỏ hương gió nhẹ
Nhớ nhung vời vợi ánh trăng sao
Giờ đây bụi đời phai mái tóc
Mảnh áo chinh nhân đã ngã màu
Tình em gái nhỏ nơi chốn cũ
Vẫn hoài khắc dạ nhớ về nhau

Kim Oanh
5/8/2014
***
Tạc Gan

Thơ: Hai Lúa
Thơ Tranh: Kim Oanh

Nàng Thơ Và Thi Nhân


Nàng Thơ Và Thi Nhân 

Thơ là người đẹp chốn Đào nguyên
Tìm khách tài hoa kết bạn hiền.
Lục Bát bắc cầu xây nguyện ước
Đường Thi giao nhịp nối tơ duyên.
Viết câu chờ đợi trao tâm sự
Gieo vận nhớ thương gởi nỗi niềm.
Nàng với thi nhân cùng sánh bước
Như hoa kề lá, bút kề nghiên.

Quang Tuấn
***

Bài Hoạ:

Thơ Và Nhà Giáo

Thơ là thiếu nữ đẹp trinh nguyên
Thanh thoát, đoan trang nét dịu hiền
Đem đến cuộc đời nguồn cảm hứng
Gằn liền đôi lứa mối lương duyên
Bạn bè xướng hoạ vui từng chữ
Hạnh phúc trao nhau vẹn một niềm
Ví chẳng trải lòng trên giấy mực,
Giáo già hẳn nhớ bút và nghiên!

Phương Hà 
***
Thơ Là ...

Thơ tựa hoa ngàn chốn thảo nguyên
Nửa như hoang dại nửa ngoan hiền
Là mây là gió gieo cơn bão
Là nước là trăng kết mối duyên
Như nhớ như mong tình rẽ lối
Như mơ như tưởng mộng chung niềm
Nàng thơ giọt máu tim thi sĩ
Là cả thiên đường khách mặc nghiên

Quên Đi
***
Cảm Tác: 




Nàng Thơ Và Thi Nhân 

Thơ là Sơn nữ Cao Nguyên 
Quảy gùi con chữ kết duyên Đồng Bằng 
Thơ là Thôn nữ múa trăng 
Dệt bao thi tứ thả giăng sông Tiền 
Miền xuôi Phố núi bút nghiên 
Trải lên tâm sự quên phiền thế nhân 
Hòa chung hồn mộng bâng khuâng 
Thi Nhân ngất ngưỡng men xuân thả vần 
Chiều vàng nắng rợp ven sân 
Nàng Thơ khoe sắc lâng lâng ướm tình. 

Kim Oanh 

Thứ Tư, 24 tháng 9, 2014

Tình Hồng Vụt Bay - Thơ: Kim Oanh. Phổ Nhạc: Dương thượng Trúc.


Thơ: Kim Oanh.
Phổ Nhạc & Trình Bày: Dương thượng Trúc.



Chuyện...

(Kính gửi Má thương yêu đúng 10 năm giỗ Má! 24/9/2002 -24/9/2012)

Chuyện rằng, hồi nhỏ con bé rất thích ăn bánh ít ngọt nhưn đậu xanh. Có lẽ nhỏ được ăn bánh ít ngọt từ khi còn trong bụng má
Mỗi sáng má đi chợ Vĩnh Long về, luôn có một cái bánh má cho. Đặc biệt hơn là ngày Chúa Nhật má thường dẫn đi chợ. Mua cái bánh ít rồi bảo: “Con đứng trước tiệm bán guốc của Mợ Ba Long giữ đồ má đi chợ, nhưng nếu có nghe tiếng nổ con đừng chạy đi đâu nhe, vô tiệm mợ Ba trú ẩn, rồi má đến ngay" (vì sau năm 1968 tình hình không yên).

    

     Con bé mê ăn lắm nên ngoan ngoãn đứng chờ, vừa chờ vừa ăn... ăn từ từ .., bánh bột nếp dẻo kéo sợi … thấm quện vào nước miếng trôi vào bao tử… vị ngọt ngào… và nhưn đậu xanh trộn dừa khô nạo, bằm nhuyễn xào với chút hành hương xanh xanh, thơm thơm và béo ngậy…. Ôi ngon làm sao!!!

      Thế là, sự chờ đợi má đi chợ không dài với con bé …. Đúng là ham ăn!

     Rồi thời gian lớn lên, con bé vào Trung học, một hôm biết được Mợ Ba là Bà Ngoại của một người đang để ý theo nhỏ… Ơi hỡi! Nhỏ cũng biết mắc cỡ. Nhỏ không dám đứng trước góc tiệm mợ Ba nữa…. mà lủi thủi đi theo má xách đồ nhưng không quên cái bánh ít mang về nhà nhâm nhi.

      Sang Úc, má cũng luôn trổ tài khéo léo làm đủ loại bánh cho con cháu ăn, bánh mặn, bánh ít trần, bánh xèo, bánh bèo, bánh bò….v..v… nhưng bánh ít làm gì có lá chuối để gói. Má gói tạm loại giấy nướng bánh cũng được. nhưng làm sao thơm mùi của lá chuối như bên mình.

      Mỗi khi làm xong, má nhìn con ăn trong ánh mắt mãn nguyện và vui say. Má hỏi “ăn ngon không con” Con trả lời “thôi đừng làm nữa má ơi” . Câu trả lời ấy cứ lập đi lập lại mỗi khi má hỏi. Thật ra trong thâm tâm con trẻ sợ má cực mà thôi. Nhưng tại sao hồi đó mình không đến ôm vai má và nói một câu khác “Cám ơn má, ngon lắm má ơi” cho má mát lòng hơn để quên đi cực nhọc. Tại sao mình phải giấu lòng?!

      Riêng Ba thì lúc nào cũng im lặng ngồi xem báo, nghe má hỏi, ba trễ cặp kính xuống nhìn các con, ba biết lòng con trẻ không phải vô tâm, nên gục gặc cười và con trẻ cũng đọc được trong lòng ba "Thấy má con khéo tay chưa, ăn đi con đừng làm bộ nữa”.
      Ngày má đau nhiều, nằm yên một chỗ, má thèm ăn bánh ít, má muốn thay bánh ít bằng chè trôi nước. Nghe má ước ao, con cũng cố gắng làm cho má ăn. Thấy má làm sao con làm y thế, mang đến nhà cho má.

      Ăn xong, má nằm cười cười. Con mừng lắm, hỏi má “ngon không má” bây giờ lại nghe má trả lời “thôi đừng làm nữa con ơi”. Thì ra má lo mình cực đây . “Không sao đâu má, con rảnh sẽ làm cho má ăn”. Má cười tươi hơn “thôi, con làm viên chè, má chọi chắc u đầu” . Mèn ơi, thì ra là thế! Vậy mà…. bé cái nhầm. Hai má con cùng nhau cười ngất. Má trách yêu “vậy mà mỗi lần làm bánh, má chỉ hổng đứa nào chịu học. Sau này không còn má mấy con lục nghề hết”. Có biết gì đâu mà lục nghề hé má!


      Má ơi! Bây giờ người Việt ở Úc trồng chuối nhiều lắm và có bán lá ướp tươi, con cũng trồng phía sau nhà cây chuối nữa đó má….. nhưng má còn đâu để dạy con làm, cũng không còn được chính tay dịu dàng, tấm lòng âu yếm ngọt ngào hòa trộn vào những món bánh thương yêu của má làm cho chúng con ăn.
      Kỷ niệm tuổi thơ đã và đang đi với con suốt cuộc đời. Bây giờ mỗi lần ra tiệm thấy bánh ít ngọt bày bán, con nhớ má vô cùng, con thường mua về cúng má. (Trước là má sau là con ăn...nói trước để má khỏi cười con hé má)

Bánh ít nhưng kỷ niệm nhiều,
.. ngọt ngào âu yếm má đều cho con
Giờ đây Má đã không còn
Ký ức tuổi nhỏ trong con nhớ hoài…!


Kim Oanh
 ***
Mục Lục: Những Bài Văn Khác: Nhấp vào Links


Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2014

Thi Khách


           (Viết tặng thi hữu Kim Oanh)

Hồn ta theo gió nhập vào mơ
Vút cánh trời xanh thật chẳng ngờ.
Tình ngập con tim vang tiếng nhạc
Ý trào ngọn bút trỗ lời thơ.
Vui đời thi khách muôn màu sắc
Say thú văn chương chẳng bến bờ.
Sáng tác không ngừng ta sáng tác
Kiếp tằm đến thác vẫn vương tơ.
 

Quang Tuấn

Thơ Tranh: Sầu Thu


Thơ: Quang Tuấn
Thơ Tranh: Kim Oanh

Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2014

Phố Mưa


Mưa trên phố núi trời se lạnh
Khách lặng nhìn chạnh nỗi lòng xưa
Đời u buồn trút những cơn mưa
Miền đất đỏ thấm lòng cô quạnh

Tiếng còng từng nhip gõ cầm canh
Mưa nặng hạt hồn quanh đồi gió
Đêm lắng sầu cuối ngõ chìm sâu
Hồn du tử mưa Ngâu ngút ngàn

Kim Oanh
Melbourne12.2009

Un Jour À La Fois - Chantal Pary


Lời Dịch: Nguyễn Minh Châu
Tranh Thơ: Kim Oanh
Lời Pháp: André Breton
Ca sĩ Chantal Pary



Thứ Năm, 18 tháng 9, 2014

Lễ Phong Chức Linh Mục Năm Phó Tế Việt Nam Tại Melbourne - Australia 2014


Đức Giám mục Paul Bird, C.Ss.R (nguyên Giám tỉnh DCCT Úc) đã phong chức Linh mục cho 5 Phó tế DCCT người Việt Nam,
Đồng tế với ngài còn có Đức cha Peter Brown, C.Ss.R người Ukraina, Đức cha Vinh Sơn Nguyễn Văn Long, Giám mục phụ tá TGP Melbourne và các linh mục trong và ngoài DCCT.
- Vào lúc 9g00 sáng thứ bảy,
- Ngày 19/7/2014
- Tại Nhà thờ Our Lady of Good Counsel (52 Deepdene Road, Deepdene Melbourne Vic 3103).
- Các tân Linh mục:
1. Augustinô Lê Quý Phi
2. Phêrô Lý Trọng Danh
3. GB Đặng Nhật Trường
4. Giuse Vũ Ngọc Tuyển
5. Phêrô Nguyễn Anh Kiệt
Cùng sự hiện diện người thân của các tân linh mục đến từ Việt Nam để tham dự lễ Tạ ơn của các ngài.
Đây là đợt phong chức Linh mục cuối cùng của Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam trong năm 2014.

 
Cha Augustinô Lê Quý Phi: sinh năm 1977, khấn Dòng năm 2008 
 Ban phép đầu tiên từ Tân Linh Mục Lê Quý Phi 
Cha Lê Quý Phi và  một số Ca Viên của Ca đoàn KitôVua sau Thánh Lễ
 Buổi Lễ mở tay của Cha Lê Quý Phi và Ca Đoàn Kitô Vua tại Nhà Thờ Holyname 

Hình Ảnh: Kim Oanh

Thứ Tư, 17 tháng 9, 2014

Nhặt Lá Thời Gian


Lá mùa xào xạc ngỡ ai qua
Chờ đợi bao thu mộng ước già
Tình yêu nụ trẻ đâm chồi biếc
Thu lại trở về người vẫn xa

Thời gian nhặt lá đếm ngày mau
Chầm chậm thu đi sắc đổi màu
Tình yêu ngày cũ không nhàu úa
Lá vẫn xạc xào dạ tất đau

Kim Oanh

Thứ Hai, 15 tháng 9, 2014

Trăng Mùa Nối Tiếp

 
  

Đêm nguyệt hẹn ai chờ ai đợi
Dáng thẹn thùng vời vợi mắt nhung
Nét kiêu sa gợi khách tình chung
Hương nhè nhẹ lan khung trời nhớ

Bước ra đi .. hỏi lòng? Lòng ở
Gió giao mùa nhịp thở vấn vương
Đắm say yêu hồn tương tư khách
Thi nhân nhìn phách lạc cõi tiên

Trong nhân thế ấy gọi là duyên
Vừa gặp gỡ ngỡ là tiền kiếp
Bóng câu qua trăng mùa nối tiếp
Thiết tha tình giấc điệp người mơ!

Kim Oanh

Kỷ Niệm Ngày Hương Gã Con Gái - Nhà Thờ Brunswick Melbourne - 2012


Ca đoàn Kitô Vua - Holyname
Nhi, Xuân, Nguyệt, Nhung, Liên, Ngọc,Oanh, Ngọc, Hương

Hình Ảnh: Liên

Nhớ Ngày Xưa Cũ


Tháng Tám qua rồi, nhớ ngày ly biệt
Để chừ xứ lạ nhớ thuở bên nhau
Tình xưa năm cũ , tợ đóa hoa màu
Buồn dĩ vãng cả trời thơ ngày ấy

Ngồi ôn kỷ niệm, dư âm từ đấy
Gởi lòng trang giấy , từng chữ ngôn từ
Để nhớ về nhau tâm tư bừng dậy
Hai ngã lạc loài lạnh lẽo hồn thư

EM nơi quê cũ bương chải một đời
Anh sầu đất khách lòng dạ chơi vơi
Men nồng ly rượu đẫy đưa mỗi tối
Từng mùa thu tới lặng ngắm lá rơi

Tháng Chín về đây, hỏi EM còn nhớ
Đưa đón đợi chờ những buổi rong chơi
Bên ly kem lạnh ngắm hoa hồng nở
Chừ viết vần thơ nhớ cả một đời ....

Hoàng Dũng

Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014

Trước Một Lần Đi


Tôi như miếng ván đóng sàn
Dám chi mơ ước với nàng làm chi !
Không ngờ trước một lần đi
Tôi chưa nói hết những gì tôi thương...

Tôi, Nàng cùng học chung trường
Quen nhau đã thấy vấn vương nẽo về
Gặp nàng một buổi chiều quê
Bên Hòn Phu-Tử, tôi về nhớ thương

Đến ngày nhập ngũ quân trường
Nàng xin tiễn bước, tôi đường tòng chinh
Tôi là một kẻ đăng trình
Rày đây mai đó, một mình vấn vương

Ngờ đâu vận nước đau thương
Tôi đi bỏ lại ngôi trường thân yêu
Bỏ người con gái mỹ miều
Ngày đêm ngóng đợi người yêu trở về

Tôi đi biền biệt sơn khê
35 năm lẽ nhớ về người xưa
Bây giờ nói mấy cũng thừa
Gặp nhau biết nói, biết thưa chuyện gì ?

Chuyện rằng, trước một lần đi
Anh chưa nói hết những gì anh thương...

Trần Thanh
***
Cảm Tác:
Chinh Nhân Hởi
      

Thế là trước một lần đi
Anh chưa nói hết những gì anh thương
Tình xưa gãy gánh giữa đường
Lời thương chưa tỏ em vương vấn sầu

Từ giã anh - bước lên tàu
Sân ga ngày ấy khắc sâu khối tình
Anh đi tắt nắng bình minh
Rêu phong chôn kín một linh hồn gầy

Anh đi biền biệt như mây
Em làm cơn gió dần xoay lướt ngàn
Dù đời ngàn dặm quan san..
Giật mình tỉnh giấc ngỡ ngàng…là mơ

Thu tàn đông lạnh ơ hờ..
Gom tàn hương nhạt làm thơ ướp lòng
Góp lá khô sưởi tình nồng
Chinh nhân người hỡi! Cô phòng chờ ai.


Kim Oanh

Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2014

Thổi Sao Trời


Bật diêm đốt ánh sao trời
Thổi đi người nhé đếm đời bao năm
Tắt luôn ta những âm thầm
Môi thơm phủ lấp những mầm âm u

Hơi nào đánh bật hoang vu
Để ta vương vất niềm ru một mình
Đây mời chiếc bánh nguyên tinh
Như lòng ngọc mượt lặng thinh giữa trời

Sao nào chập choạng làn hơi
Mà người vội cắt, vất rồi nửa trăng
Người ôm nửa bóng dịu dàng
Ném ta phần tối vào ngàn năm sâu

Nên buồn vất vưởng đêm thâu
Bước chân của lá từng câu ngục tù
Đánh diêm đốt mãi thiên thu
Uống dòng tư lụy sương mù lê thê

Tiệc tan từ buổi chưa kề
Người, ta hai cõi đi, về dửng dưng

Hoài Tử

Thấp Cuộc Đời


(Từ bài Thổi Sao Trời của tác giả Hoài Tử )

Bật diêm thấp lại cuộc đời
Che đi người nhé gió ơi hãy nằm
Quạt lên vết lửa ngấm ngầm
Ủ hương môi nhạt gieo mầm tự ru

Quét sạnh lá úa rừng thu
Xoá tan kiếp sống hoang vu cuộc tình
Tia nắng đánh thức bình minh
Cơn mơ chợt tỉnh lạnh mình hắt hơi

Vươn vai ôm trọn đất trời
Để nghe hạnh phúc nửa vời trở trăn
Lách luồn tim vá vết hằn
Thoát thai khỏi bánh lăn trầm xoáy đau

Niềm vui xối xả tuông trào
Phiến sầu trôi dạt theo dòng thủy lưu
Đánh diêm lay đọng sương mù
Thấp lên ngọn lửa ngục tù đam mê

Yêu nhau lấp nẻo đường về
Ta người một cõi trăng thề hoá xuân

Kim Oanh

Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2014

Dáng Thu


Một kiếp phù du gửi theo sông
Thuyền hoang lặng lẽ cuốn theo dòng
Thơ hồng nhắc khẽ thu về bến
Vô thường ngày tháng đến lại quên.
(Kim Oanh )

Ngày tháng vần trôi mãi ghẹo đời
Thuyền xưa lạc bến giữa trùng khơi
Dáng Thu thấp thoáng vời nhung nhớ
Ngơ ngác nhìn quanh kiếm bóng người

Nắn nót vần thơ gởi mấy dòng
Trao người bạn quý vẫn hằng mong
Kể bao chuyện cũ thời si dại
Dưới mái trường xưa đẹp tuổi hồng

Mỗi lần Thu đến , mỗi lần mơ
Kỷ niệm dâng trào trong ý thơ
Thương quá một thời đầy dấu ái
Vấn vương áo trắng đến ngu ngơ

Còn đây nét chữ vốn vô thường
Một kiếp phù du bao vấn vương
Đôi ngã lạc loài từ dạo đó
Chừ nơi đất khách nhớ quê hương

Hoàng Dũng


Thứ Năm, 11 tháng 9, 2014

Sầu Thu



Xướng:

Mấy hôm trời bỗng chập chùng mây
Rặng liễu sầu Thu lã ngọn gầy.
Ôm suối mơ màng, trăng thiếp ngủ
Giả cành xơ xác, lá xa bay.
Khuất sương, non nhớ khung trời rộng
Lạnh gió, rừng mơ giọt nắng đầy.
Trăn trở đêm dài ta gối mộng
Nỗi lòng ôi biết tỏ cùng ai?

Quang Tuấn
* * *
Các Bài Họa:

Thu Tàn

Gửi gió sầu xưa theo bóng mây
Nơi đây còn lại dáng hao gầy
Người đang huyền hoặc ru mơ ảo
Kẻ lại xa rời tựa lá bay
Rẽ khúc thuyền tình ra biển rộng
Để cho bến mộng lệ tuôn đầy
Rồi đây năm tháng trong thương nhớ
Vò võ thu tàn ta với ai.


Kim Oanh
* * *
Tàn Thu

Thơ thẩn hồn mơ theo áng mây
Vườn thu vắng lặng dáng thu gầy
Đầu cành trơ trọi bao vàng rụng
Cuối nẻo chơ vơ mấy chiếc bay
Én bắc phòng đơn sầu chất ngất
Nhạn nam một bóng nhớ đong đầy
Lòng riêng muốn gởi trao tâm sự
Sao chẳng nên lời ai hỡi ai!

Quên Đi
* * *
Nỗi Niềm

Gởi nỗi niềm riêng theo áng mây
Tâm tư sầu muộn, vóc hao gầy
Cuộc đời trôi nổi như dòng chảy
Tình cảm phai nhoà tựa khói bay
Người có dừng chân bờ bến cũ?
Trăng còn in bóng khúc sông đầy?
Cánh chim khất nẻo sau rừng vắng
Phương ấy, chờ ta, biết có ai?

Phương Hà
* * *
Trăng Thu

Man mác trời Thu phủ bóng mây
Đêm khuya mờ nhạt bóng trăng gầy
Mắt trông hồ nước lao xao động
Dạ nhớ rừng phong chiếc lá bay
Tiếng vạc kêu sương nghe thảm thiết
Heo may se lạnh gió dâng đầy
Niềm đau viễn xứ còn canh cánh
Tâm sự nầy đây tỏ với ai ???


Song Quang
* * *
Sầu Thu

Ngày thu sắc úa dợn màu mây
Ngập lối đường xưa xác lá gầy
Lặng lẽ vầng trăng soi bóng đỗ
Lang thang cánh gió thoảng ngàn bay
Trời cao xa thẳm tầng cao vợi
Con nước về xuôi sông nước đầy
Gối mộng đêm dài thầm hỏi mộng
Một mùa tâm sự có còn ai?


Nguyễn Đắc Thắng 
11/9/2014
* * *
Chiều Thu

Một mình thơ thẩn gió cùng mây
Chùa cổ xa xa ẩn mái gầy 
Gió lạnh mênh mang cành liễu rũ
Nắng vàng lơ lửng cách chim bay 
Chập chùng đồi núi trăng non rõ (khuyết) 
Xơ xác vườn thu lá úa đầy 
Vun vút thời gian sầu tóc trắng 
Chuông chiều một tiếng thắm lòng ai.

Mailoc
* * *
Nỗi Lòng

Từ dạo người đi khuất nẻo mây
Tâm tư trầm lắng vóc hao gầy
Ngày mong thương nhớ mờ sương khói
Đêm đợi tàn canh bóng nguyệt bay
Biên ải chinh phu ôm nỗi nhớ
Khuê phòng cô phụ lệ rơi đầy
Ai gieo chi nỗi sầu ly biệt
Kẻ ở người đi lụy bi ai
Thiên Thu

Thứ Tư, 10 tháng 9, 2014

Đường Xưa

Ba mươi năm trở lại nơi nầy
Đường cũ hoang sơ cỏ mọc đầy
Bóng ai thấp thoáng bên hàng giậu
Có phải em chờ anh ở đây?

Mơ thấy em về trong tuổi thơ
Thẹn thùng chờ đón dưới trăng mơ
Thướt tha áo mộng vương mùi tóc
Luyến tiếc ngày xưa buổi hẹn hò

Thấm thoát thời gian không chờ đợi
Bóng hình thân ái vẫn quanh đây
Gió lay bụi mỏng vương vào mắt
Có lệ nào không đắng không cay...

Biện Công Danh
21/8/2014

Chốn Cũ



   (Từ Đường Xưa của Biện Công Danh)

Ba mươi năm trước vẫn chốn này
Xôn xao hoa lá tỏa hương đầy
Rộn ràng đôi trẻ bên bờ giậu
Thì thầm lòng tỏ ở nơi đây

Hoa bướm tương tư cả vườn thơ
Những đêm hò hẹn nguyệt giăng mơ
Vấn vương lùa gió thơm hương tóc
Tương tư sáo trúc giọng ai hò

Thời gian qua vội lòng ngóng đợi
Nhớ quá  hình ai khắc tim đây
Mưa rơi ướt đọng sầu mi mắt
Nhỏ xuống tình này giọt lệ cay…!

Kim Oanh
4/9/2014

Chén Rượu Quan Hà


( Gửi tri kỷ Anh Vân )

Đồng đội về đâu, nghỉ nơi nao
Có hay trời khóc trận mưa rào
Mình ta lặng lẽ trên đường vắng
Giọt lệ ngắn dài tiễn đời nhau

Một chiều trên bước đường xa
Cùng nhau cạn chén rượu quan hà
Giờ đây tri kỷ đi lặng lẽ
Độc ẩm phương này chỉ mình ta

Kim Oanh

 

Thứ Ba, 9 tháng 9, 2014

Trung Thu Và Tuổi Thơ!

       Hồi xưa ở làng Trung Ngãi, ba má tôi buôn bán, sợ lơ là con cái hư nên kiểm soát con cái rất nghiêm minh, anh em chúng tôi không được đi rong trong xóm, nên sân nhà tôi và hai bên lối xóm là địa điểm tụ họp con nít trong làng.
       Năm tôi lên năm lên sáu tuổi, thời đó thanh bình lắm, những đêm trăng sáng người lớn ra hàng hiên trò chuyện dây chuyền từ nhà này sang nhà nọ, còn con nít chúng tôi sau khi học bài xong được ra sân đùa giỡn, con nít tụ năm túm ba nhảy dây, bịt mắt bắt dê, tạt lon, kéo tiếp sức… trò chơi không phân biệt trai gái.. còn con nít ké biết gì mà phân biệt.
      Trăng là ngọn đèn điện của tuổi thơ! Trước khi giải tán thì kể một câu chuyện ma, kể xong, hù một tiếng mạnh đứa nào nấy chạy về nhà….


    Đặc biệt ngày lễ Trung Thu, trước một tháng, chúng tôi đã chuẩn bị tập dợt đi rước đèn thế nào cho ăn nhịp và bài hát phải thuộc lòng. Thường trong nhóm chúng tôi có Lệ Hoa là trưởng nhóm. Lệ Hoa lớn hơn tôi một tuổi nhưng có tài điều khiển con nít và giỏi ca hát. Lệ Hoa ra lệnh là bọn tôi nghe rôm rốp.Làng tôi nghèo nên cha mẹ đâu dư giã mua lồng đèn màu như con nít trên tỉnh.
      Chúng tôi nghĩ cách làm lồng đèn, tiền ăn hàng để dành mua dưa hấu loại nhỏ, dạt phần trên, dùng muỗng nạo ruột ăn, nạo sao cho vỏ dưa càng mỏng càng tốt. Sau đó dùng đuôi ngòi viết muỗng hay lá tre, khắc vỏ dưa tùy theo mình chế kiểu. khắc hình cái mặt nạ, hay cánh hoa..v.v.. lấy dây kẻm quấn lại vừa với cây đèn cầy, ghim vào phần dưới đáy trái dưa đế cặm đèn cầy. Cuối cùng làm cái quai và xỏ vào que trúc để cầm.
      Khi đèn đốt lên thì ánh sáng tỏa ra những hình dạng đã khắc rất đẹp mắt.
      Ngồi chờ trăng lên, chúng tôi đi diễn hành trong khu phố nhỏ, cất tiếng ca, con trai lấy lá dừa quấn làm kèn, lấy thùng làm trống đi theo phụ họa….
“ … Tùng dinh dinh cắt tùng dính dính ..em rước đèn này đến cung trăng…. “
       Sung sướng và vui biết bao… Tuổi trẻ hồn nhiên đẹp biết dường nào!

      Nhưng rồi giặc giã nổi lên, cuộc sống bình yên không còn nữa, năm Mậu thân làng Trung Ngãi (Quận Vũng Liêm) cháy ra tro, gia đình tôi rời làng tản cư lên Vĩnh Long. Bạn bè tứ tán, tôi đã bỏ làng ra đi nhưng ký ức tuổi thơ và những gương mặt của Lệ Hoa, Ánh, Hoa Nhỏ, Mỗi, Bé Em, Nguyệt, Chương (em họ tôi), Mãn, Bảnh, Khởi …. Và nhiều lắm kể sao cho xuể… mãi đi theo tôi suốt đời. Dễ thương quá!


     Khi tôi lên Vĩnh Long, ba tôi vẫn làm nhà máy xay lúa ở Mây Tức, Quận Càng Long, Tỉnh Vĩnh Bình gia đình ổn định. Má tôi chỉ nhiệm vụ ở nhà chăm sóc và kèm chị em tôi học, những giờ rảnh má thích học đàn Mandolin, anh Tư tôi viết nốt nhạc dán lên cây đàn cho má tự học, má tôi rất tài giỏi, học rất nhanh và có thể reo đàn dòn dã. Má tôi thích đàn những bài ca hùng tráng Hòn Vọng Phu, Bạch Đằng Giang và những bài hát của nhi đồng.
      Những năm 1969 -1971, trước một tháng Trung Thu, chúng tôi mua giấy pulure đủ màu, quậy bột làm hồ, những chiếc lồng đèn cánh hoa do Kim Phượng chị Sáu tôi sáng chế. Đến ngày đó lồng đèn được treo từ cổng vào nhà, cây xoài và cây mận trước nhà cũng đầy lồng đèn. Trước sân trải một chiếc đệm, bày bánh mứt, hột sen rang, tàng cây xoài và cây mận che khuất ánh trăng, lồng đèn thắp sáng trưng rất đẹp, vui mắt biết bao.

      Má tôi đàn Mandolin, Chương cậu em họ đàn Guitar, Hữu cậu em Út nhịp trống, Ba và chúng tôi cùng quây quần vỗ tay ca hát “Bóng trăng trắng ngà có cây đo to có thằng cuội già ôm một mối mơ…..” hay “ Tết Trung thu rước đèn đi chơi, em rước đèn đi khắp phố phường….lòng vui sướng với đèn trong tay, em hát ca dưới ánh trăng rằm....tùng dinh dinh cắc tùng dính dính....”
       Trẻ nít trong xóm nghèo không có lồng đèn, không bánh mứt, bu quanh nhìn, trông ánh mắt thèm thuồng, má tôi bảo mở cửa rào cho chúng vào chơi chung, tụi nhỏ hớn hở vào ngồi và vỗ tay phụ họa…..

      Rồi chiến tranh lại tiếp tục, niềm vui tuổi thơ cũng bị ảnh hưởng và má tôi buồn không muốn làm Trung thu như thế nữa. Ba má tôi bảo thương cho những người lính chiến lặn lội gió sương, nằm gai nếm mật cho mình được ấm no sung sướng, mình vui không đành. Ba má tôi là thế!
      Từ đó về sau, mỗi độ Trung Thu về, trước cửa nhà chúng tôi chỉ treo một lồng đèn con cá, hoặc con bươm bướm mà thôi. Bọn trẻ chúng tôi ngồi ở hành lang đàn hát vừa đủ nghe….
       Tuổi thơ tôi đi qua…!!!


     Thời cuộc sau 1975 phải xa rời Việt Nam, định cư ở Úc, tôi lại tìm được tuổi thơ qua hai con của tôi, khi chúng sinh hoạt với cộng đồng thiếu nhi ở trường Việt ngữ.
       Nhưng rồi…. tuổi thơ của hai con cũng đi qua…!!!
       Thời gian cũng không dừng lại…!!!
      Tôi thường lặng lẽ trong những đêm trăng lên. Đôi lúc tôi sợ nhìn trăng … vì trong trăng nhốt trọn hình ảnh tuổi thơ tôi, có ngôi làng thanh bình, có ba má, có anh em, có con cái, có bạn bè… mà tôi với …với hoài ….
       Xa quá trăng ơi!

Kim Oanh
Đêm Trung Thu 2012
  ***
Mục Lục: Những Bài Văn Khác: Nhấp vào Links

Thứ Hai, 8 tháng 9, 2014

Trên Chuyến Xe Lam


Tôi vẫn nhớ mùa xuân Kỷ Dậu
Tôi quen nàng trên chuyến xe lam
Nàng nhìn tôi đôi mắt mơ màng
Tôi bẽn lẽn nhìn sang không nói

Xe vẫn chạy phun ra nhiều khói
Trời đang trưa sao bổng đổ mưa
Nàng nhìn tôi ấp úng có thừa
« Cho xin lỗi, anh về đâu nhỉ ? »

Tôi lấp vấp, thưa về Cầu Vĩ
Tìm người quen tri kỷ rất thân
Nhớ khi xưa tôi ghé một lần
Nay không nhớ, cô đây có biết ?

Em về đâu mưa rơi nặng hạt
Chờ chút đi mưa tạnh mình về
Bước đường đời vạn nẽo sơn khê
Anh may mắn gặp em lần cuối

Rồi mai đây dòng đời vun rũi
Khoác chiến y trả nợ núi sông
Biết rồi đây em sẽ lấy chồng
Anh phiêu bạc cuộc đời mây gió…

Trần Thanh