Thứ Hai, 30 tháng 3, 2020

Một Thoáng Sài Gòn

(Một Thoáng Sài Gòn - Họa Sĩ Mùi Quý Bồng)

Một Thoáng Sài Gòn

Sài Gòn tấp nập vòng xe
Nàng xuân vui khoe áo mới
Tự do vươn tới tương lai
Sài Gòn nắng mai rực rỡ...

Nhưng rồi hy vọng thoáng qua
Bỏng đau dưới cơn lửa Hạ
Sài gòn bôn ba lìa xứ
Quê người nỗi nhớ chia xa...


Kim Oanh

Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2020

Thiên Thần Áo Trắng Rạng Ngời!





(Tri ân Bác Sĩ, Y Tá, Thiện Nguyện Viên đang chiến đấu với Covd19)

Lời kêu gọi đã chạm lòng người
Thương quá Thiên Thần Áo trắng ơi!
Cứu tử tuyến đầu trong đại dịch
Hy sinh mạng sống giúp cho đời

Tấm lòng cao cả rạng ngời
Nguyện cầu ân phúc trên Trời chở che!


Kim Oanh
Melbourne 28/3/2020

Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2020

Thơ Tranh: Tiếng Yêu

Chị Mỵ thương mến.
Mừng Sinh Nhật chị, hai em Kim Phượng, Kim Oanh thương chúc chị luôn dồi dào sức khoẻ, dễ thương, hạnh phúc trong tình thương yêu của người thân và bạn hữu nha chị.
(Song Kim)

Thơ: Cao Mỵ Nhân
Thơ Tranh: Kim Oanh

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2020

Mộng Chiều Xưa - Tiếc Thời Áo Trắng


(Tranh vẽ: Họa Sĩ Mùi Quý Bồng)

Bài Xướng:

Mộng Chiều Xưa


Chiều nao trở lại lối xưa
Vẫn đóa hoa dại hương chưa phai nhòa
Chạm hoa cảm nhớ người xưa
Ôm vùng kỷ niệm chợt vừa đâu đây…
Từ khi bão nổi cuồng vây
Vắng người âu yếm hoa cài tóc mây
Ngận ngùi tim nát mi cay
Tìm sao giây phút ấm vai hơi người
Dấu yêu ngày cũ vàng rơi…
Úa màu áo trắng mộng đời vỡ toang.

Kim Oanh
24/3/2020
***
Bài Họa:
Tiếc Thời Áo Trắng

Vô tình bén gót nẻo xưa,
Hương lòng vấn víu như chưa nỡ nhòa?
Bâng khuâng chợt tưởng dáng xưa...
Ngợ như hình bóng ai?...vừa gặp đây?
Hận thầm giông bão bủa vây,
Tóc hờn trễ nải chậm cài thác mây?
Mắt buồn rân rấn lệ cay
Nhớ hoài khắc nhật kề vai bên người?
U trầm ngậm cánh hoa rơi
Tiếc thời áo trắng,...tình đời đổ toang !?

24-3-2020
Nguyễn Huy Khôi
***

Mộng Chiều Xưa

Chiều nay trở lại lối xưa, 
Trời se sắt lạnh đan mưa nhẹt nhòa
Không còn người, chỉ mình ta,
Nhìn về kỷ niệm như là mới đây,
Dĩ vãng dồn-dập bủa vây,
Đất dâng ngập nước, trời dầy nặng mây,
Khóc đến vai lạnh mắt cay,
Sao người không trở về đây, hỡi người,
Tình hai ta như tình rơi,
Yêu nhau chỉ để chờ đời vỡ toang!

Lê Xuân Cảnh
03/24/2020. Mùa cách Ly
***
Mộng Ngày Xưa

Ngày nao thăm lại đường xưa
Vẫn mùi bông dại dấu chưa nhạt nhoà
Khiến lòng nhớ đến hương xưa
Của thời hai đứa....như vừa qua đây
Rồi khi...giặc kéo bao vây
Vắng người thương,cả tóc mây hoa cài
Bùi ngùi giây phút lệ cay
Còn tìm đâu nữa bờ vai ấm người
Tình yêu năm cũ buồn rơi...
Một thời áo tím ....xây đời mộng tan

Song Quang
20200326
***
Thăm Lại Vườn Xưa

Về quê trở lại vườn xưa
Đi thăm bạn cũ nắng trưa lệ nhoà
Cố nhân ơi dáng như xưa!
Tri âm buổi ấy tưởng vừa mới đây...
Nhớ hồi chạy thoát trùng vây
Mình em mòn mỏi gót hài bóng mây
Chạnh buồn ngậm đắng nuốt cay
Còn đâu giây phút kề vai tựa người!
Mô rồi kỷ niệm êm rơi
Tình đầu áo trắng một thời nát toang!...

Mai Xuân Thanh
Ngày 27/03/2020
Đọc Nhật Ký Của Đôi Ta

Đêm dài đọc Nhât Ký xưa
Thấy hình bóng cũ vẻ chưa phai nhòa ...
Hình dung bóng dáng người xưa
Tưởng như ngửi thấy hương thừa đâu đây ...
Nhìn quanh quất thèm bị vây 
Búp măng mười ngón vò cài tóc mây 
Bỗng dưng viền mắt cay cay 
Thèm sao cảm giác nóng vai bên người 
Thôi rồi lá rụng hoa rơi!
Làm sao vá lại mảnh đời rách toang ? 

Lạc Thủy Ðỗ Quý Bái

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2020

Mộng Chiều Xưa


(Thiếu Nữ Và Hoa - Ảnh Đinh Văn Linh - Họa Sĩ Mùi Quý Bồng)

Mộng Chiều Xưa

Chiều nao trở lại lối xưa
Vẫn đóa hoa dại hương chưa phai nhòa
Chạm hoa cảm nhớ người xưa
Ôm vùng kỷ niệm chợt vừa đâu đây…
Từ khi bão nổi cuồng vây
Vắng người âu yếm hoa cài tóc mây
Ngậm ngùi tim nát mi cay
Tìm sao giây phút ấm vai hơi người
Dấu yêu ngày cũ vàng rơi…
Úa màu áo trắng mộng đời vỡ toang.

Kim Oanh
24/3/2020


Thứ Năm, 19 tháng 3, 2020

Tình Xa

( Tình Si - Họa Sĩ Mùi Quý Bồng)

Tóc mây huyền vẫn ấp mùi hương
Gởi nhớ nhung xa tận chiến trường
Nhờ nguyệt trải tình yêu thắm thiết
Đến người lính trận tít ngàn phương

Lặng lẽ sầu vây góc giảng đường
Lệ dâng khoé mắt biệt người thương
Bao lời ước hẹn ngày đưa tiễn
Bóng dáng thời gian luống đọan trường!

Kim Oanh
Nhớ Sài Gòn

Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2020

Chạm Lòng



Tâm sự bao điều cũng chửa xong
Vầng thơ trao chuốc sẽ tươi hồng
Cùng người đồng điệu bao thi tứ
Đến bạn tri âm hẳn chạm lòng.

Kim Oanh


Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2020

Nhìn Mùa Thu Đi….



Em hờn dỗi trách Đông về vội vã
Từng cành cây trơ trọi níu thời gian
Lá trên cành run rẩy sắc úa vàng
Đêm hờ hững giữa xứ người cô quạnh

Gió buốt lạnh nỗi buồn thêm chất ngất
Bước lãng du lặng lẽ đêm nhớ Người
Xiết vào nhau cho dậy cả không gian
Đêm huyễn hoặc đắm chìm vào ảo mộng

Cả niềm vui bỗng tan trong tuyệt vọng
Lời yêu thương bàng bạc cõi xa mờ
Cùng tình em say đắm đêm ước mơ
Chỉ còn lại tình buồn vương đáy mắt

Tiếng ai hát cho lòng thêm ray rức
Lời ca buồn vang vọng cả Trời đêm
Quyện vào Thơ thấp thoáng bóng em hiền
Mùi hương lạ tưởng lầm hương da thịt….

Mặc Khách


Thứ Năm, 12 tháng 3, 2020

Em Là Gái Trời Bắt Xấu



Chiều chúa nhật đợi chờ anh mãi mãi
Sao trễ giờ cho chua xót anh ơi
Hẹn hò chi? Chừ lỡ dở cả rồi
Tình mới chớm đã vội vàng lịm tắt

Tôi yêu anh nhưng hoài hoài thắc mắc
Liệu người ta đáp trả lại hay không
Đến bao giờ dẫm được xác pháo hồng
Áo cưới đỏ cười vui cô dâu mới

Anh hẹn đúng hai giờ anh sẽ tới
Nhưng sao chừ trời đã tối... anh đâu
Mưa hôm nay êm như tiếng mưa ngâu
Anh lỗi hẹn nên chiều buồn rứa đó

Tôi gục mặt khóc thầm bên cửa sổ
Mà cô đơn trời hỡi vẫn cô đơn
Nơi xa xôi, anh có biết tôi buồn
Anh có biết tôi cười mắt ngấn lệ

Anh lỗi hẹn hay là anh đến trễ
Cho chiều nay đường phố lạnh mưa thu
Và đêm nay thành-thị ướt sương mù
Người con gái gục đầu thương mệnh bạc

Chuyện thủy chung biết lấy gì đổi chác
Khi tôi nghèo, bằng cấp trắng bàn tay
Sao yêu anh cho đau khổ thế này
Thà câm nín như ngày xưa anh nhỉ?

Vì Thượng Đế đày tôi làm Thi Sĩ
Nên tâm tình trào ngọn bút thành thơ
Dâng riêng anh anh nhận lấy, hững hờ
Tôi hổ thẹn bực mình đem đăng báo

Thiên hạ đọc bảo nhau rằng tôi láo
Đẹp như tiên vờ nói xấu vô duyên
Buồn không anh? Một số kiếp truân chuyên
Làm con gái không bạc vàng nhan sắc

Tôi yêu anh nhưng hoài hoài thắc mắc
Người ta sao? Không nói chuyện ân tình
Hẹn hò rồi còn nỡ để một mình
Tôi đứng đợi suốt chiều mưa chúa nhật

Lần sau nhé bận gì anh cứ khất
Xin sẵn sàng đứng đợi vạn mùa đông
Bạn bè đi qua trao vội thiếp hồng
Tôi vẫn mặc để chờ anh trọn kiếp

Lệ Khánh


Thứ Tư, 11 tháng 3, 2020

Giấc Mơ Hoa

(Ảnh: Biện Công Danh)

Giấc Mơ Hoa

Đêm mơ áo tím thoáng về
Lả lơi trong gió vân vê tay ngà
Thướt tha dáng ngọc đôi tà
Nghê thường vũ khúc Tiên sa giáng trần
Ngẩn ngơ nguyệt bạch cúi gần
Nhẹ hôn lên đóa tầm xuân nụ tình.
Thẹn thùng đôi cánh môi xinh
Luyến lưu hoa mộng lung linh giấc nồng

Kim Oanh
***
Giấc Mơ Hoa


Có phải em là một giấc mơ
Hằng đêm anh mãi đợi mãi chờ
Không gian lấp lánh nghìn sao sáng
Đón ánh trăng về nối với thơ!
Một tiếng gió khuya vừa lay động
Giấc nồng anh ngỡ bước chân em
Mơ hoa anh ghép thơ vào mộng
Hoa nỡ trong lòng anh mỗi đêm.

Biện Công Danh
17/3/2013

Thứ Ba, 10 tháng 3, 2020

Chỉ Vài Chiếc Lá Vàng Bay - Xin Hãy Vì Thu…


Bài Xướng:

Chỉ Vài Chiếc Lá Vàng Bay

Chỉ vài chiếc lá vàng rơi
Mà gieo bao nỗi bồi hồi nhớ thương
Nhớ xưa lá rụng tóc vương
Thu về mở cửa thiên đường tình yêu
Con đường ríu rít chim reo
Em bên tôi biết bao chiều đón đưa
Nhớ khi tóc ướt cơn mưa
Khăn tay lau mãi chưa mờ dấu son
Chỉ vài lá rụng đường mòn
Mà gieo bao nỗi bồn chồn chờ mong
Vầng trăng neo lại bến sông
Chờ con đò hẹn những vòng tay ôm
Bờ môi chờ những nụ hôn
Đôi khi chờ những dỗi hờn lệ duyên
Má hồng phụng phịu hồng thêm
Cho nụ hôn mãi đáp đền tình say
Chỉ vài chiếc lá vàng bay
Mà xao xuyến cả lòng đầy thu xưa
Nhớ thương lợp nắng che dù
Nghe từng hơi thở mùa thu trở về

Trầm Vân
***
Bài Họa:

Xin Hãy Vì Thu…


Sớm thu sương long lánh rơi
Gợi bao ký ức cái hồi chớm thương
Nắng gieo sợi nhớ sợi vương
Tung tăng nhặt lá bên đường ấp yêu
Rộn ràng đôi quả tim reo
Tựa vai dệt mộng những chiều đong đưa
Cùng chung tàu lá che mưa
Chẳng màn giông tố chẳng mờ tình son
Thu nay tìm lại lối mòn
Ven đường lá đổ bồn chồn đợi mong
Đêm suông trải ánh trăng sông
Bóng nghiêng ngờ tưởng tay vòng người ôm
Gió mơn man khẽ môi hôn
Lạnh lùng xót nỗi lê hờn lỡ duyên
Càng yêu càng lụy tình thêm
Rượu nồng điên đão dỗi đền chén say
Chạm thu chưa kịp vàng bay
Sao lòng héo úa phủ đầy ngõ xưa
Mặc dù người phụ…mặc dù…
Người ơi! Xin hãy vì thu sớm về.

Kim Oanh
Thu Melbourne 3/2020

Thứ Hai, 9 tháng 3, 2020

Nỗi Niềm Em



Bài Xướng:

Nỗi Niềm Em


Ngày qua tháng lụn thân già
Cùng sông cùng núi quanh ta bóng chiều
Tháng năm còn đó bao điều
Còn trong trăng gió mãi trêu tình người.
Bao mùa gối mộng ngày trôi
Vọng âm vạn dặm xa xôi đất trời
Tóc mây buông gió hiên đời
Bâng khuâng sợi nắng đầy vơi nỗi niềm

Hương Thềm Mây
2020
***
Bài Họa:

Nỗi Niềm Riêng

Lá vàng rụng dưới cội già
Khác chi héo hắt bóng ta cuối chiều
Còn đây manh áo lụa điều
Ủ hương xưa giữ như trêu lòng người
Thời gian vun vút mùa trôi
Tâm hơi biền biệt xa xôi mây trời
Người vui say giấc mộng đời
Xót xa kẻ ở sao vơi cảm niềm

Kim Oanh
3/2020

Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2020

Thứ Sáu, 6 tháng 3, 2020

Cổ Biệt Ly 古別離 - Mạnh Giao (751~814)



Nguyên tác:      Dịch âm:

古別離           Cổ Biệt Ly


欲別牽郎衣   Dục biệt khiên lang y,
郎今到何處   Lang kim đáo hà xứ.
不恨歸來遲   Bất hận quy lai trì,
莫向臨邛去   Mạc hướng Lâm Cung khứ.

                   
   Mạnh Giao (751~814)
***
Chú giải:

Lâm Cung: Tư Mã Tương Như gảy đàn cho Trác Văn Quân nghe ở đất Lâm Cung (Một số sách chép là Lâm Ngang). Trác Văn Quân mê tiếng đàn, liền bỏ nhà trốn theo Tư Mã Tương Như. Lâm Cung tượng trưng cho mối tình chung thủy.

Dịch nghĩa:

Biệt ly xưa


Sắp chia tay, níu áo chàng,
(Hỏi) chàng bây giờ đi đến tận đâu?
Em cũng không giận nếu chàng về muộn.
(Chỉ xin chàng) đừng đi đến đất Lâm Cung (đừng tâm tình với ai).

Dịch thơ:

Biệt Ly Xưa


Chia tay níu áo chàng:
"Dù chàng đi góc bể,
Dẫu chàng về muộn màng,
Hướng Lâm Cung đừng ghé!"

Con Cò
***
Sắp chia tay, níu áo chàng,
Dẫu rằng chàng có lang thang xứ nào,
Dù về chậm, chẳng hận đâu,
Chớ cho thiếp phải ôm sầu cô đơn.

Bát Sách
***
Chia tay khẽ níu áo chàng
Hỏi răng lại tính lang thang chốn nào?
Dẫu về trễ muộn không sao
Lâm Cung xin chớ ghé vào nghe anh!

Đỗ Tước
***
Biệt Ly


Chia tay níu áo chàng
Chiều tối đến nơi chăng
Chớ ngại về chậm trễ
Chỉ cần chàng hiên ngang.

Phí Minh Tâm
***
Lâm Cung Cấm Đi Ngang


Tiễn chân níu áo chàng
Dầu viếng thăm "BỒ VÀNG"
Dù có về nhà muộn
Lâm Cung cấm ghé ngang

Lạc Thủy Đỗ Quý Bái
***
Cổ Biệt Ly


Sắp đi kéo áo chàng:
Anh viếng đâu cũng được
Về muộn em không màng
Lâm Cung đừng ghé bước!

Lộc Bắc
***
Biệt Ly Xưa


Biệt ly vội níu áo chàng
Hỏi người giờ sẽ bạt ngàn nơi nao?
Về muộn thiếp chẳng hờn đâu
Lâm Cung chớ ghé khiến đau lòng này.

Kim Oanh

Thứ Năm, 5 tháng 3, 2020

Thu Sầu Muôn Thuở


Tôi lặng lẽ bước đi trên những lối mòn hiu hắt tịch liêu đầy xác lá phủ kín mặt đường như một tấm thảm với những màu vàng tím đỏ xám xịt. Những thân cây phong to lớn trơ trụi đứng sừng sững giữa không gian se sắt với màu nâu đen sầu muộn mênh mang mà với một tâm hồn đa cảm như tôi lại càng ngậm ngùi não nuột hơn. Cuộc đời tôi thường nối tiếp bằng những chuỗi buồn không tên như thế và trong những giây phút lung linh trống vắng nầy, nguồn cảm hứng lại đến để tôi có thể viết nên những vần thơ trang trải nỗi lòng cô quanh trong cuộc đời buồn nhiều hơn vui của mình. Nếu quan niệm rằng cuộc đời ai cũng có định mệnh thì chắc tôi sinh ra dưới một ngôi sao có tên là ngôi sao buồn. 

Long lanh đáy nước in trời
Thành xây khói biếc non phơi bóng vàng (Nguyễn Du) 

Đang triền miên thả hồn theo không gian trầm mặc mong manh, tôi chợt nghe tiếng hót trên cây phong gần đó. Ngước nhìn lên thì thấy một con chim giẻ xanh (blue jay) đang cất tiếng gáy êm ái dăt dìu. Tiếng chim làm tôi thấy lòng thanh thoát nhẹ nhàng trong cuộc sống tất bật rộn ràng và căng thẳng ở xã hội Bắc Mỹ. Tôi dừng lại để tận hưởng khoảng thời gian trầm mặc hiếm quý nầy. Không gian chừng như lắng động lại để chỉ còn có tôi và con chim giẻ âm thầm hòa điệu giao hưởng với nhau trong khung trời mịt mùng lung linh trước mặt. 

Những tia nắng ấm áp cuối cùng của buổi chiều Thu còn chập chùng động lại trên cây thông già to lớn như cố níu kéo chút thời gian phù du mong manh của một ngày buồn sót lại trước khị lịm chết vào bóng hoàng hôn đang từ từ đến gần với vạn vật và loài người. Khung cảnh dịu dàng sâu lắng như tỏa chứa đầy nét huyền dịêu của thiên nhiên. Một làn gió heo may nhẹ thoảng qua mang theo cơn lạnh se sắt nhưng vô cùng dễ chịu và cảm khái cho nhân gian. Cơn lạnh giữa Thu nầy xem ra đâu có oai oắc như cái lạnh nhức nhối trong long tôi. Làn gió như dìu tôi trở lại những cuộc tình không tới nhưng lãng mạn ngày xưa làm xao động bàng hoàng trong tâm tư. Hình như con người sinh ra để buồn nhiều hơn vui nhưng nếu ta sẵn sàng đón nhận thì biết đâu nó lại trở thành cái thú đau thương trong cuộc đời. Từ cảm xúc nầy, tôi thấy thanh thản để lòng mình vơi đi nỗi đau và buồn man mác dưới trời Thu đục sắc mây. 

Thu Đà Lạt 

Trong bốn mùa của thiên nhiên vũ trụ, có lẽ mùa Thu là mùa buồn nhất và khiến cho con người bậng khuâng hoài cảm nhất. Chẳng thế mà trong lãnh vực thơ văn nhạc, chúng ta cũng thấy nói nhiều về mùa Thu nhất. Chính cảnh sắc lãng mạn trữ tình của Thu đã làm thời gian lắng động và nhân loại say mê mà quên đi thời gian, một ý niệm vô hình mông lung mà chỉ con tim mới có thể đo lường kích thước và bản sắc. 

Tôi chợt nhớ lại mùa Thu xưa thuở ấu thơ trên quê hương trong ngày khai trường đầu tiên, ôm cặp sách lẽo đẽo theo sát ông ngoại tới trường với cặp mắt lo âu ngỡ ngàng. Lúc đó con nít như tôi nào có ý thức gì về mùa Thu đâu. 

Mùa Thu quê hương ngoài ý nghĩa là mùa của ngày khai trường rộn rã còn là mùa của Tết Trung Thu với tuổi thơ nhộn nhịp náo nức tay cầm những chiếc lồng đèn ngôi sao, tàu bay, tàu thủy, con cá chép, con cọp...muôn sắc muôn màu để say mê thích thú đi thi cộ đèn và hát vang lên bài “Tết Trung Thu đốt đèn đi chơi” 

Mùa Thu còn là mùa hẹn hò với người yêu ngây thơ thánh thiện giống như con nai vàng ngơ ngác của Lưu Trọng Lư: 


Tiếng Thu 

Em không nghe mùa thu 
Dưới trăng mờ thổn thức? 
Em không nghe rạo rực 
Hình ảnh kẻ chinh phu 
Trong lòng người cô phụ?  
Em không nghe rừng thu, 
Lá thu kêu xào xạc, 
Con nai vàng ngơ ngác 
Đạp lên lá vàng khô? 

T̀ôi thường thích nhìn lá vàng rơi hay nói rõ hơn là tôi trân trọng ćái đẹp trong khoảnh khắc ly biệt thơ mộng giữa chiếc lá và cành. Cái thơ mộng dễ gây cảm xúc bang khuâng nhẹ nhàng và cái đẹp trong khoảnh-khắc ấy được lập lại mỗi khi có cơn gió thổi qua đã vô tình làm nhẹ đi nỗi buồn tiền định trong lòng tôi. Lá lại rơi. Sân cỏ đã phủ đầy lá khô, những chiếc lá đang đo không gian và đếm thời gian. 

Thắm thoát thế mà tôi đã bước trên chính đời mình một thời gian hơn cả chiều dài trung bình của đời sống con người. Dường như tới mộ̣t lúc vô thức nào đó, tôi đã giã từ mùa Thu ấu thời để quay cuồng trong ngần ấy thời gian với bao vật đổi sao đời, thăng trầm vinh nhục, oan khiên nghiệt ngã, tất bật rộn ràng nhưng cho dù thế nào thì với tôi mùa Thu vẫn quyến rũ mơ màng như muôn thuở. Thu vẫn đẹp liêu trai và mang lại niềm chia sẻ tuyệt vời cho ngay cả những ai đắm chìm trong hệ lụy với những cuộc tình không tới đưa đến sự tan tác phân ly trong ngậm ngùi tiếc nuối. 

Thu trên thác Niagara Falls, Canada 

Sân cỏ nhà ai đã phủ đầy lá khô, những chiếc lá của thiên-nhiên và của tâm tình lắng động như một kết nối tuyệt vời của đất trời và lòng người. 
Giờ đây, trải qua hơn 70 mùa Thu, tôi một mình ngồi buồn nhớ lại một thời đã qua với lòng hoài niệm về những mùa Thu đong đầy nỗi nhớ niềm thương và những cuộc tình lỡ đã đánh mất trong nỗi xót xa bàng hoàng. 
Sau cùng, xin cám ơn Đời, cám ơn Người đã cho tôi niềm hạnh phúc vĩnh cửu của tình thương và sự bao dung là lòng tha thứ trong kiếp nhân sinh phù du vô thường nầy. 

Toronto 1/9/201̀̀̀5 
Nguyên Trần 

Thứ Tư, 4 tháng 3, 2020

Suối Tóc Mùa Xuân

(Suối Tóc Mùa Xuân - Họa Sĩ Mùi Quý Bồng)

Đề Thơ:

Hoa đào vừa nở giữa vườn Xuân
Niềm vui rộn rã dậy trong hồn,
Thiếu nữ tung tăng chào nắng sớm,
Gió đùa mơn trớn, tóc huyền buông.

Mùi Qúy Bồng
***
Bài Họa:

Nàng Xuân

Suối tóc vờn lay trêu nắng xuân
Hương len mùi nhớ vấn vương hồn
Mắt môi cợt gió tình say đắm
Đào dỗi ghen hờn lặng lẽ buông

Kim Oanh