(Họa Bán Hết của DHT) Quy Nhơn có chị Hằng cười Thi sĩ Hàn Mặc là người bán trăng Còn đâu anh bán chị Hằng Chú cuội tiếc nuối vết hằn tình yêu Nghe anh đòi bán đủ điều Lòng riêng thấy tiếc cánh diều hoàng hôn Bán nhiều nên mãi cô đơn Đừng mua mắt liếc, dỗi hờn, khó thương Coi chừng bị lạc giữa đường Tôi đã mua hết, yêu đương ngập lòng Chỉ chừa lại buổi lập đông Cho người thèm khát nắng hồng mùa thu Bán rồi còn lại sương mù Tìm đâu để thấy trăng thu tuyệt vời Bắt thang lên hỏi ông Trời Có cho mượn lại, tiếng cười của em? 29/09/2014 Hồ Nguyễn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét