Phải chăng duyên, hay giải sao trời Này này cô bé Vĩnh Long ơi, Bộ hết nơi rồi sao lại mến Pleiku Xứ mưa rơi, xứ sương mù Nắng bụi đỏ, mưa bùn trơn trơn trợt Có những lần mong mưa ngừng bớt Để thăm người bạn nhỏ thân thương Nhưng mưa vẫn rơi phủ ngập hết nẻo đường Đắp chăn tạm, mơ gặp người trong mộng Nguyễn Nam Thư
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét