Ngày xưa anh ở Pleiku Luôn ôm mộng tưởng thiên thu Xuân hồng Nhưng rồi nắng úa ven sông Cao nguyên điểm giọt sương đông thảm sầu Hồ như ánh mắt chìm sâu Đôi môi mọng đỏ nhạt màu son tươi Và em tắt hẳn nụ cười Cây buồn rơi lá hai mươi tuổi hờn Anh còn có ước gì hơn Chỉ mong hóa kiếp thoát cơn đọa đày
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét