Chiều lên phố thị mù sương Trông hàng phượng rũ mà thương phận mình Loài hoa sắc đỏ thắm tình Cưu mang màu nhớ đượm in vào hồn Phố chiều ủ rũ hoàng hôn Dáng buồn phượng đứng như ôm khối sầu Khắc sâu thầm nhớ ngày đầu Mối tình chớm nở lại màu biệt ly Cánh hoa đẹp nét sầu bi Nhụy hoa vương vấn người đi không đành Ước gì lúc tuổi còn xanh Ngược thời tiết chuyển cố giành mùa Xuân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét