"Em có về ngang con đường lá biếc. Những buổi chiều phủ nắng nhẹ đôi vai..." (Thơ Đinh Tuấn - Nhạc Phạm Anh Dũng) Trở lại tìm con đường lá biếc Dằn nỗi lòng da diết nhớ ai Gió hoàng hôn thấm lạnh bờ vai Thời thơ dại chôn vùi mất dấu.... Sân trường áo trắng nay còn đâu Nhặt hoa rơi ép cánh phượng đầu Câu thơ cũ nhớ nhau hè vội Lá úa nhầu nắng hạ phai phôi Dẫu thời gian tàn nhẫn dần trôi Đường lá biếc không thôi chờ đợi! Người dù xa phương trời diệu vợi Một góc trời lá ngóng tàn hơi. Kim Oanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét