Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2025

Nhớ Ngày Xưa Ấy... - Tiếc Xưa Sao Chẳng...

  

Bài Xướng:

 Nhớ Ngày Xưa Ấy...

Gom thương nắn nót từng lời
Viết lên nỗi nhớ vẽ vời chữ yêu
Tương tư thả xuống bến chiều
Theo dòng mơ mộng ít nhiều đến ai
Bao mùa phượng thắm vần xoay
Binh minh nắng mới men say như vừa...
Hoàng hôn dù nhạt màu mưa
Nhớ Ngày Xưa Ấy hương thừa ấp yêu


Kim Oanh
***
Bài Họa: 

Tiếc Xưa Sao Chẳng...


Thương ai muốn ngỏ, ngại lời
Ấp a ấp úng lại vời tiếng yêu
Thế rồi có một buổi chiều
Chàng ra chiến tuyến nhớ nhiều tới ai...
Thương cho vận nước trở xoay
Ngửa nghiêng nghiêng ngửa nói say cũng vừa
Giờ đây viễn xứ đêm mưa
Tiếc Xưa Sao Chẳng nói thừa chữ yêu!

Duy Anh
08/06/2025


Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2025

Thơ Lối Thu Xưa Cảm Tác

(Mùa Thu Bright - Victoria, Úc Châu)


Thơ Lối Thu Xưa 

Một mùa thu cũ vẫn đây
Tìm trong nỗi nhớ đong đầy hương xưa
Công viên lá đổ chợt vừa
Gọi mùa vàng chín lòng chưa quên người..
.

Thu Bright nét đẹp rạng ngời
Dù bao năm vẫn trọn đời vấn vương
Lòng say mê đắm lạ thường
Lá ơi dẫn lối người thương trở về...

Kim Oanh
***
Thơ Lối Thu Xưa Cảm Tác

Thơ nhẹ như thu ấm nhẹ nhàng. 
Người thương đâu tá lá vàng dưới chân 
Một mình dạo bước tần ngần 
Nhớ về nẻo cũ vẫn ngần nhớ mong 

Sao Khuê
***
Thơ Lối Thu Xưa thật hay,
Nhưng người đọc những ngất ngây không ngờ,
Vì chưng hình ảnh hững hờ,
Công viên như đợi như chờ ai đây?


Trần Việt Long

Thứ Tư, 6 tháng 8, 2025

Mấy Độ...


Sau chiến tranh chiến hào trên các cánh đồng Anh Túc ở Flanders, Bỉ, trong Thế chiến thứ nhất, Anh Túc màu đỏ đã trở thành biểu tượng để tưởng nhớ những người lính đã hy sinh trong thời chiến, đặc biệt là ở Anh, Canada, Úc, New Zealand và các quốc gia thuộc Khối Thịnh vượng chung khác.
 
Cây Anh Túc là một loài thực vật có hoa thuộc phân họ Papaveroideae của họ Papaveraceae. Anh Túc là loài cây thân thảo, thường được trồng để lấy hoa, nhiêu màu sắc. Một số loài là cây một quả, chết sau khi ra hoa.
Cánh hoa sặc sỡ, có thể có hầu hết mọi màu sắc. Cánh hoa bị nhăn nheo trong nụ và khi hoa tàn, cánh hoa thường nằm phẳng trước khi rụng. Một điều rất thú vị chẳng khác chi sự sống chết đời thường của con người.
 
Tôi đến Bergen là một thành phố nằm trên bờ biển phía tây nam Na Uy. Thành phố được bao quanh bởi núi non và vịnh hẹp. Nơi thu hút du khách đến viếng thăm.
Tuy nhiên trong khu phố nhộn nhịp người qua lại, có một ngõ hẹp của những căn nhà cho du khách mướn, không biết có ai chú  ý đến một loài Hoa, Hoa Anh Túc Vàng rực rỡ vươn cao.

Căn nhà (Air B&B), 3 tầng các bạn và tôi, 8 người mướn ở, đi từ phố vào, con đường đẹp lát đá, dốc xoai xoải, hai bên bờ tường Anh Túc chớm đơm bông, có hôm trời mưa gió, hoa nép mình vào tường nương náu, khi nắng lên cây vươn mình tiếp tục đơm hoa... nhẹ nhàng lay trong gió thoảng.


Mỗi ngày từ bậc thềm nhà bước xuống, tôi sung sướng ngắm hoa, ghi vào ống kính của mình, thầm nói trong lòng, hoa ơi cám ơn hoa, cho tôi một lối đi thơ mộng, hoa có biết, hoa ẩn chứa sự tươi mát, đẹp xinh  để mang đến cho người chiêm ngưỡng, phút giây thanh thản và sự bình an trong tâm hồn khi được đến nơi đây!

Ở Úc, thường tôi chỉ thấy màu cam, hay đỏ. Lần đầu đến Bergen, tôi mới được ngắm Hoa Anh Túc màu vàng. Trong mắt tôi hoa Anh Túc như một thiếu nữ thanh thoát dịu dàng, Nàng khoác chiếc áo lụa vàng óng ả  kiêu sa. 
Người bạn đi chung hỏi " chị chụp hình, rồi về có xem lại không" tôi vui cười đáp " có và sẽ có vài lời với hoa". 

Mấy độ nép bóng tường vây
Ẩn mình nương náu gió lay trở mình
Đón mùa chờ ảnh bình minh
Lā lơi rộ nở say tình thi nhân

Mấy độ ngắm nghía tần ngần
Không hương sao vẫn bâng khuâng sắc màu
Vững lòng bao trận mưa rào
Chẳng ngại đón nhận uá nhàu tàn phai

Mấy độ hoa vẫn đắm say
Nồng nàn trao gửi những ai quý Nàng
Hạnh Phúc biểu tượng sắc vàng
Mang niềm vui vẻ lạc quan cho đời!
(Kim Oanh)


Kim Oanh
Bergen, Norway 
June 2025

Thứ Tư, 30 tháng 7, 2025

Nhớ Ngày Xưa Ấy...

 

Gom thương nắn nót từng lời
Viết lên nỗi nhớ vẽ vời chữ yêu
Tương tư thả xuống bến chiều
Theo dòng mơ mộng ít nhiều đến ai
Bao mùa phượng thắm vần xoay
Binh minh nắng mới men say như vừa...
Hoàng hôn dù nhạt màu mưa
Nhớ Ngày Xưa Ấy hương thừa ấp yêu


Kim Oanh

Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2025

Hò Ơ Trở Về...

  

49 năm bỏ lại quê nhà
Đường xưa áo trắng sắc hoa phượng hồng
Xe đạp cót két thả rong
Lời yêu chưa ngỏ tình trong chẳng nhòa

49 năm vẫn tình học trò
Lung linh bóng mắt thơm tho môi cười
Gói hướng ký ức nguồn vui
Đến người muôn thuở mộng đời say sưa

49 năm dù nắng hay mưa
Đường hoa phượng uá góc trưa mãi chờ
Lời ru mộc mạc hò ơ...
Mời ai trở lại ngày thơ... Tìm về.

Kìm Oanh
1975-2024

Thứ Tư, 23 tháng 7, 2025

Chỉ Người Thôi!

 

Xanh biếc mênh mông biển gọi mời
Tiếng lòng tha thiết vượt trùng khơi
Thanh âm bọt sóng như thm bảo
Yêu! Chỉ người thôi phút tuyệt vời!


Xanh biếc mênh mông gió thì thào
Vỗ về ru giấc mộng đời nhau
Dòng đời luân lạc lòng hoài nhớ
Yêu! Sóng cuồng dâng tóc ngã màu!

Thơ: Kim Oanh
Hình Ảnh: Bạn gửi

Thứ Ba, 22 tháng 7, 2025

Giữa Dòng Đời Hối Hả


Giữa dòng đời hối hả, ta dễ dàng lầm tưởng những mối quan hệ xã giao là chân tình, những nụ cười xã giao là sẻ chia.
 
Nhưng chỉ khi đối diện với những khúc quanh gai góc của cuộc đời, ta mới nhận ra, ai là bạn đồng hành, ai chỉ là người qua đường.

Tri kỷ không phải là người luôn ở cạnh ta trong những ngày vui, mà là người sẵn sàng ngồi bên ta trong những ngày buồn. 

Họ không đòi hỏi lời giải thích, cũng chẳng cần lý do để yêu thương. Họ chỉ đơn giản là ở đó, lặng lẽ như ánh đèn nhỏ nhưng ấm, dẫn lối ta qua những đêm dài cô quạnh.

Có một tri kỷ là có một người để ta sống thật, không cần gồng mình mạnh mẽ, cũng chẳng sợ bị phán xét. Giữa biển người, tìm được tri kỷ là tìm được một phần linh hồn của chính mình, một người khiến ta hiểu rằng, sống giữa lòng người nhưng không lạc lõng là điều hạnh phúc nhất.

Hãy giữ lấy tri kỷ như giữ lấy chính trái tim mình, bởi trong một cuộc đời hữu hạn, ân tình chính là món quà vô giá nhất.

Hãy giữ tình như Chúa giữ con chiên của Ngài – không vì lợi danh, không vì hoàn hảo, mà chỉ vì yêu thương.

Lm. Anmai, CSsR