Thứ Bảy, 2 tháng 7, 2022

Xuất Tái Lương Châu Từ 出塞凉州词 - Vương Chi Hoán

 

 出塞凉州词           Xuất Tái Lương Châu Từ


黃河遠上白雲間   Hoàng hà viễn thướng bạch vân gian
一片孤城萬仞山   Nhất phiến cô thành vạn nhận (*) san
羌笛何須怨折柳    Khương địch hà tu oán Chiết Liễu (*)
春風不度玉門關。Xuân phong bất độ Ngọc Môn Quan

王之渙                  Vương Chi Hoán
***
Dịch Nghĩa: Lại Đến Lương Châu

Nhìn từ xa sông Hoàng Hà như vươn lên đến tận mây trắng trên không
Trên núi cao muôn trượng có một mảnh thành cô độc
Tiếng sáo người Khương thổi chi khúc nhạc buồn Chiết Dương Liễu
Gió xuân chẳng hề thổi tới ải Ngọc Môn.

(*) Chú thích:
- Nhận: 1 Nhận tương đương với 1 Trượng
- Khúc Chiết Dương Liễu thời xưa, phổ cho sáo, gợi nỗi buồn người đi chinh chiến hoặc kẻ xa nhà

Dịch Thơ

1/
Xa tít Hoàng Hà nối tiếp mây
Núi cao còn lại mảng thành nầy
Thổi chi khúc sáo buồn Dương Liễu
Ải Ngọc bao giờ xuân đến đây.

2/
     Hoàng Hà như chạm trời xanh
Núi cao muôn trượng mảnh thành đơn côi
     Chiết Dương khúc sáo chia phôi
Ngọc Môn quan ải lâu rồi vắng xuân.

Quên Đi


Trở Lại Lương Châu

Hoàng Hà xa trông như mây trắng
Cô độc thành một trượng núi cao
Người Khương trỗi sáo buồn sao !
Ngọc Môn nào thấy gió chào đón Xuân

songquang
20220623
***
Hoàng Hà viễn thướng bạch vân gian 黄河逺上白雲間
Nhất phiến cô thành vạn nhận san 一片孤城萬仞山
Khương địch hà tu oán dương liễu 姜笛何須怨楊柳
Xuân phong bất độ Ngọc Môn Quan. 春風不度玉門関

Sông Hoàng Hà chảy từ nơi xa tít trong khoảng mây trắng. Một mảnh thành trơ trọi giữa núi cao muôn nhận (đơn vị đo lường thời xưa, ba thước là một nhận). Sáo Khương đừng thổi bài "Oán dương liễu" nữa, vì gió xuân kia cũng không đưa (tiếng sáo) qua được Ngọc Môn Quan đâu.

Diễn nôm:

Hoàng Hà xa tít tầng mây trắng,
Đổ xuống thành côi núi ngút ngàn.
Tiếng sáo rợ Khương sao réo rắt,
Gió xuân chẳng đến Ngọc Môn Quan!

Đỗ Chiêu Đức
***
Lại Đến Lương Châu

1/
Xa ngắm Hoàng Hà vươn sát mây
Tường thành đơn độc đỉnh non này
Sáo Khương văng vẳng lời ai oán
Chẳng thấy xuân về ải Ngọc đây

2/
Hoàng Hà xa trải liền mây
Đỉnh non một mảnh thành xây thuở nào
Sáo Khương trỗi khúc nghẹn ngào
Gió xuân chẳng thấy len vào ải quan

Phương Hà
***
Lại Đến Lương Châu

1/
Hoàng Hà vươn đến tầng mây trắng
Muôn trượng núi cao đơn độc thành
Trổi khúc não nề chi Chiết Liễu
Gió xuân thôi chẳng Ngọc Môn quanh

2/
Hoàng Hà xa chảy tận mây
Núi cao trơ trọi thành nầy có hay
Trổi chi Dương Liễu bi ai
Gió xuân đâu đã đoái hoài Ngọc Môn

Kim Phượng
***
Trở Lại Lương Châu

1/
Tít tắp Hoàng Hà tưởng giáp mây
Núi cao vạn trượng cổ thành xây
Bi ly khúc sáo sầu Dương Liễu
Ải Ngọc gió Xuân vắng ở đây

2/
Hoàng Hà tít tắp chân mây
Núi cao vạn trượng thành xây lâu rồi
Chiết Dương Liễu sáo than ôi
Ngọc Môn quan ải bồi hồi vắng Xuân

Mai Xuân Thanh
June 25, 2022
***
Lại Đến Lương Châu

Hoàng Hà thăm thẳm mây trời
Mảnh thành trơ trọi núi vời vợi cao
Thổi chi Chiết Liễu buồn đau
Gió xuân chẳng thể vượt vào Ngọc Môn


Kim Oanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét