Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2020

Cây Hoa Giấy 31 Năm Tuổi Của Ba

 
(Cây Hoa Giấy của Ba tặng con gái 9 Oanh, năm 1989 )

Melbourne 30-10-2020

Ba thương yêu ơi.

Mới đó mà đã 23 năm trôi qua kể từ ngày ba ra đi. Nhưng ba ơi, ba vẫn chưa đi xa con. Nhất là khi nhìn cây hoa giấy, một món quà vô giá mà ba tặng cho con, cây hoa giấy cho con cảm giác ba luôn luôn hiện hữu, chở che và giúp sức cho con.

Ba yêu hoa giấy như thế nào, mà ba cố công, nâng niu chiết cành để cho các con mỗi đứa một cây vậy ba?. Cây hoa giấy này đánh dấu kỷ niệm năm con gái của con, cháu Vi Vân chào đời. Đến nay đã được 31 năm tuổi rồi đó ba.

Vì điều này, con đi tìm hiểu về nguồn gốc và ý nghĩa của loài hoa này như thế nào. Kết quả rất lý thú ba ơi.


Cây hoa giấy có nguồn gốc từ Brazil (Nam Châu Mỹ), được trồng rất rộng rãi, ở các tỉnh phía nam nước ta, tên khoa học là Bougainvillea. Loại cây thích hợp với khí hậu nhiệt đới. Cây hoa giấy là một loại cây cho hoa đẹp, ra hoa quanh năm với màu sắc rực rỡ. Cành vươn lên tìm ánh nắng hồng, đong đưa trong gió mới.


Hoa giấy thuộc họ cây leo, thân cây lúc nào cũng đầy gai nhưng hoa của nó lại rất mỏng manh. Nên có ý nghĩa cho sự bảo vệ cái đẹp. Hoa không sang trọng nhưng nét giản dị đáng yêu. Hoa giấy tượng trưng cho một tình yêu mộc mạc, đơn sơ.

Những cánh hoa giấy khắn khít vào nhau như anh em trong một nhà, ba má làm nhụy, đoàn kết để bảo vệ gia đình. Thế nên hoa giấy còn thể hiện tình cảm gia đình kết chặt một cách sâu đậm. 
Có một số người tin vào phong thủy, cho rằng hoa giấy có thể xua đuổi điều xấu mang đến cho căn nhà không gian bình yên.

Với ý nghĩa trên con liên tưởng đến ba, dù đi bất cứ đâu, hoàn cảnh nào. Ba vẫn luôn luôn cứng cõi, chịu đựng, đùm bọc, chở che cho những đứa con mỏng manh yếu đưối, giúp sức cho các con vươn lên trong cuộc sống, sống vui, sống đẹp, tính tình giản dị, đơn sơ hòa mình với mọi người trong xã hội.


Nhưng có lẽ điểm quan trọng nhất, ba má là nhụy, các con cánh hoa bao quanh, một sự đoàn kết thương yêu, san sẻ cùng nhau..... Hãy bỏ qua những điều không đẹp, để cả nhà được êm ấm như ước nguyện cuối cùng trước khi ba má ra đi phải chăng ba?!

Đẹp thay ý nghĩa của hoa
Tượng trương đoàn kết cả nhà yêu thương
Chịu đựng san sẻ tựa nương
Vươn trong nắng mới chẳng dường phôi phai
Công Ba chăm sóc tháng ngày
Hạnh phúc rực rỡ nhớ hoài tình Ba!

Con hy vọng nơi Thiên Đàng ba má mỉm cười hạnh phúc, nhưng ba ơi xin hãy tiếp tục giúp sức cho chúng con giữ vững ý chí và niềm tin như Nhụy và Hoa nha ba má của con. 



Thương yêu con gửi về Ba Má trong ngày kỷ niệm Giỗ 23 năm của Ba!

(30/10/1997-30/10/2020)
Kim Oanh
***
Mục Lục: Những Bài Văn Khác: Nhấp vào Links








Thứ Tư, 28 tháng 10, 2020

Hương Xưa


Nỗi nhớ niềm đau chẳng thể vơi
Tường vây bốn bức ủ hơi người
Chinh phu biền biệt xa ngàn dặm
Chinh phụ ngậm ngùi nuốt lệ rơi!

Kim Oanh

Thứ Hai, 26 tháng 10, 2020

Dạ Tọa 夜坐 - Nguyễn Trung Ngạn

 

Dạ Tọa 

Ðiệp mộng, gia thiên lý,
Quyên đề, dạ ngũ canh.
Bi phong hào dã quán,
Cổ mộc ám hoang thành.
Phiêu đãng bồng bình khách,
Yêm lưu khuyển mã tình.
Hữu hoài thành độc toạ,
Mao điếm hựu kê thanh.

Nguyễn Trung Ngạn
***
Dịch Thơ:

Ngồi Trong Đêm


Ngàn dặm xa quê hương bướm mộng
Khắc khoải lòng, quyên vọng năm canh.
Gió sầu len lén quán tranh
Âm u cổ thụ hoang thành mờ che.
Đời bềnh bồng não nề thân khách
Khuyển mã tình canh cánh nặng mang.
U hoài bóng lẻ canh tàn
Tiếng gà eo óc mơ màng điếm tranh.


MaiLoc phỏng dịch 

***
夜坐              Dạ Tọa

蝶夢家千里    Điệp mộng gia thiên lý
鵑啼夜五更    Quyên đề dạ ngũ canh
悲風號野館    Bi phong hào dã quán
古木暗荒城    Cổ mộc ám hoang thành
飄蕩蓬萍客    Phiêu đãng bồng bình khách
淹留犬馬情    Yêm lưu khuyển mã tình
有懷成獨坐    Hữu hoài thành độc tọa
茅店又雞聲。Mao điếm hựu kê thành.

阮忠彥            Nguyễn Trung Ngạn
***
Dịch nghĩa: Ngồi Trong đêm

Nhà ở xa ngàn dặm, chỉ có thể về thăm trong giấc mơ
Lòng buồn theo tiếng chim quấc suốt năm canh
Tiếng gió kêu gào nơi quán quê mùa
Tàng cây lâu năm che khuất tòa thành hoang vắng
Thân khách như cỏ bồng, cánh bèo đu đưa
Là bầy tôi, vì tình nghĩa nên còn ở lại
Ngồi đây một mình thêm nhớ
Giờ nơi quán tranh gà cất tiếng gáy vang.

Dịch Thơ: Dạ Tọa

1
Quê dặm ngàn mơ mộng
Năm canh quấc khóc than
Gió kêu gào quán nhỏ
Cổ thụ kín thành hoang
Thân khách bèo trôi dạt
Chúa tôi tình nặng mang
Một mình ngồi lặng nhớ
Quán lá tiếng gà vang.


2-

Nhớ nhà ngàn dặm mơ về
Năm canh giọng quấc não nề lòng ta
Gió còn than thở quán xa
Thành hoang mờ ẩn cội già cảnh xưa
Thân như bèo cỏ đong đưa
Ơn vua đền đáp vẫn chưa trọn tình
Đêm khuya ngồi nghĩ một mình
Quán tranh gà gáy bình minh sắp rồi.


Quên Đi
***
Ngồi Trong Đêm

Đêm hạ một mình mơ cố hương
Cuốc kêu ra rả suốt canh trường
Quán nghèo gió lốc gây sầu não
Thành cổ cây lùm gợi vấn vương
Trôi nổi thân cô buồn viễn xứ
Trung thành lòng sáng nhớ quân vương
Nghĩ suy hoài cảm quên thời khắc
Eo óc tiếng gà gọi sớm sương


Phương Hà
***
Đêm Đất Khách

Nhớ quê hương dặm ngàn qua mộng
Tiếng quốc kêu vang vọng năm canh
Gió sầu rít mạnh quán tranh
Cây già che kín phủ xanh hoang thành
Nơi đất khách quẩn quanh thân cỏ
Mà tình nhà khó ngỏ cho khuây
Cảm hoài thao thức ngồi đây
Tiếng gà gáy điểm canh chầy sắp tan

songquang 
***
Lặng Ngồi Trong Đêm

Ngàn dặm xa nhà trong giấc điệp
Nghe quyên ra rả suốt năm canh
Quán tranh gió rít buồn hiu quạnh 
Cổ thụ thành hoang lạnh vắng tanh 
Gác trọ cô đơn sầu lữ thứ
Vua, tôi canh cánh nặng mang tình 
Xót thân lẻ bóng ngồi chờ sáng 
Eo óc tiếng gà gáy điếm canh...

Mai Xuân Thanh 
Ngày 20/10/2020
***
Dạ Tọa

1-

Mơ quê ngàn dặm nhớ
Tiếng quấc sầu năm canh
Cơn gió lùa quanh quán
Cội cây phủ kín thành
Ví thân dường tợ cỏ
Thờ chúa chẳng nề danh
Thầm nghĩ trong đêm vắng
Tiếng gà giục quán tranh

2 -
Xa ngàn dặm chỉ mơ thôi
Buồn theo tiếng quấc bồi hồi năm canh
Quán quê gió thét gào quanh
Cội già che khuất hoang thành thấy đâu
Ví thân bèo cỏ dãi dầu
Phận tôi chưa trọn ơn sâu nghĩa đền
Riêng mình ngồi nhớ sao quên
Hừng đông gà báo vang rền quán tranh

Kim Phượng
 ***

Ngồi Trong Đêm

Quê nhà ngàn dặm mơ về
Lòng sầu chim quấc tỉ tê canh tàn
Quán nghèo nghe gió khóc than
Cội xưa cảnh cũ thành hoang ẩn mờ
Thân khách bèo cỏ lững lờ
Tôi trung chưa vẹn nghĩa ơn chưa đền
Riêng lòng khắc khoải buồn tênh
Quán tranh gà gáy ngày lên góc trời.


Kim Oanh

***

Bài thơ Dạ Tọa của Nguyễn Trung Ngạn:

Nguyễn Trung Ngạn 阮忠彥 (1289-1370) tự Bang Trực 邦直, hiệu Giới Hiên 介軒, sinh tại làng Thọ Hoàng, huyện Thiên Thi, tỉnh Hưng Yên. Nguyễn Trung Ngạn từ nhỏ đã thông minh xuất chúng, nổi tiếng thần đồng. Năm 15 tuổi (1304) ông đã đỗ hoàng giáp đời vua Trần Anh Tông, có trong tay bằng tiến sĩ (cùng khoa với Mạc Ðĩnh Chi), năm 24 tuổi được làm Giám quân, năm 28 tuổi đi sứ nhà Nguyên. Bài thơ DẠ TỌA ông làm trong lúc đi sứ lần nầy. 

夜坐                 Dạ Tọa

蝶夢家千里, Điệp mộng gia thiên lý,
鵑啼夜五更。 Quyên đề dạ ngũ canh.
悲風號野館, Bi phong hào dã quán,
古木暗荒城。 Cỗ mộc ám hoang thành.
飄蕩蓬萍客, Phiêu đãng bồng bình khách,
淹留犬馬情。 Yêm lưu khuyển mã tình.
有懷成獨坐, Hữu hoài thành độc tọa,
茅店又雞聲。 Mao điếm hựu kê thanh.
阮忠彥             Nguyễn Trung Ngạn

Chú Thích:
- Hào 號: Tiếng gầm của con hổ, nên HÀO có nghĩa là Gào, thét, gầm gừ; ở đây chỉ tiếng gió hú, tiếng gió gào. Chữ nầy còn một âm nữa đọc là HIỆU 號: là Lời kêu gọi, như Hiệu Triệu 號召. Khi là Danh Từ thì có nghĩa là Tên Hiệu.
- Ám 暗 : là Mờ, là Tối. Ở đây Ám là Động từ, có nghĩa là Làm Cho Mờ Tối.
- Phiêu Đãng 飄蕩: là Trôi nổi dật dờ. 
- Bồng Bình Khách 蓬萍客: BỒNG là cỏ bồng, BÌNH là bèo; một bay theo gió, một trôi theo nước; nên Bồng Bình Khách là Người khách lạc loài trôi nổi vô định. 
- Yêm Lưu 淹留 : Từ có xuất xứ từ Thiên Ly Tao của Sở Từ, có nghĩa: Lưu lạc nơi xứ lạ quê người.
- Khuyển Mã Tình 犬馬情: Là Cái tình của chó và ngựa, hai con vật rất trung thành với chủ; Ở đây mượn chỉ "Cái lòng trung thành đối với nhà vua".
- Mao Điếm Hựu Kê Thanh 茅店又雞聲: Câu thơ nầy làm cho ta nhớ đến 2 câu thơ trong bài Thương Sơn Tảo Hành 商山早行 của Ôn Đình Quân 溫庭筠 là:

雞聲茅店月, Kê thanh mao điếm nguyệt,
人跡板橋霜。 Nhân tích bản kiều sương.

... mà cụ Nguyễn Du đã mượn để gom lại thành một câu thơ rất hay để tả cảnh khi Thúy Kiều trốn khỏi Quan Âm Các là:

(mịt mờ dặm cát đồi cây),
Tiếng gà điếm nguyệt, dấu giày cầu sương!

Nghĩa bài Thơ:

Ngồi Trong Đêm

Ngồi một mình trong đêm chỉ mơ về quê hương ngàn dặm trong mộng điệp mà thôi; Tiếng cuốc kêu suốt cả năm canh đêm hè. Gió buồn rít mạnh nơi quán trọ hoang vắng, và các cây cổ thụ che kín mờ cả thành hoang. Thân ta nơi đất khách trôi nổi như cỏ bồng như bèo nước, nhưng luôn luôn giữ lòng trung như khuyển mã đối với quân vương. Vì trong lòng hoài cảm nên mới ngồi suốt trong đêm khi tiếng gà đã eo óc gáy nơi quán cỏ nầy.

* Diễn Nôm:

Ngồi Trong Đêm

Nhớ nhà ngàn dặm qua mơ,
Cuốc kêu ra rả tờ mờ năm canh.
Gió sầu rít mạnh quán tranh,
Thành hoang u ám bóng xanh cây già.
Nổi trôi bèo giạt gió qua,
Gửi thân đất khách tình nhà không khuây.
Một mình đêm vắng ngồi đây,
"Tiếng gà điếm nguyệt dấu giày cầu sương"!

Đỗ Chiêu Đức

Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2020

Tâm Tình Người Lính Cũ


Nhớ mùa chinh chiến xưa
Miền Tây Nguyên đất đỏ
Núi cao hơn mây mù
Đường về Pleijereng
Sương mù đồn Ben-Het
Quạnh quẽ vùng núi đồi
Tôi người lính mũ nâu
Bạc vai màu áo trận
Dấu chân đã bao lần
Đường hành quân xa xôi
Băng rừng rồi lội suối
Bao chiến dịch ngược xuôi
Đời người lính, ba lô và cây súng
Đêm chiến hào, quanh năm cùng chiếc võng
Tôi vẫn nhớ nhiều,về khu phố quạnh hiu
Tôi vẫn nhớ nhiều, về đôi mắt người yêu
Bây giờ tôi chốn đây
Buồn da thịt mỗi ngày
Áo trơ xương vai gầy
Dòng đời trôi qua đi
Âm thầm buồn lặng lẽ
Xa lắm ngày trở về
Trả lại chốn núi non
Chiều Dakto mây mù
Gió Chu-Pao oán hờn
Trả lại em Pleiku
Nỗi lòng người lính cũ
Chinh chiến của ngày xưa

Nhạc và lời: BĐQ Vũ Cao Hiến
*Bài này sáng tác khi tác giả còn trong Trại Tù Cải Tạo
*Tác giả đã mất tích trên đường vượt biên.

* * *
Tình Người Hậu Phương

(Thay nén Hương lòng kính dâng Người Quá Cố BĐQ Vũ Cao Hiến!)

Người đi để lại lời cay
Nghe lòng quặn thắt dạ đầy vết đau
Hỡi người Chiến Sĩ Mũ Nâu
Núi cao sừng sững! Anh hào xá chi
Đường về Pleijereng khắc ghi
Đồn xưa Ben-Het ôm ghì dấu chân
Hậu phương nhớ người lính trận
Giữ cõi bờ yên bao bận hành quân
Chiến hào đồng đội chung lưng
Lòng hiu quạnh Pleiku rưng rưng nhớ

Hương Linh Người Hùng muôn thuở!
Núi sông xưa hồn vương trở về đây
Phố cao tạc nghĩa ân đầy
Tâm Tình Người Lính dựng xây Tình Cũ
Thắp nén hương lòng thầm nhủ
Lá cờ vàng Quốc Tổ phủ ghi công
Dakto, Chu-Pao nối thành dòng
Đưa Hồn Người được toại lòng ước nguyện

Hỡi Người Mũ Nâu! Muôn Đời Bất Diệt!

Kim Oanh
Melbourne 2011

Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2020

Tịch Dương Lâu 夕陽樓 - Lý Thương Ẩn


Nguyên tác Dịch âm

夕陽樓    Tịch Dương Lâu 

花明柳暗繞天愁 Hoa minh liễu ám nhiễu thiên sầu, 
上盡重城更上樓 Thướng tận trùng thành cánh thướng lâu. 
欲問孤鴻向何處 Dục vấn cô hồng hướng hà xứ, 
不知身世自悠悠 Bất tri thân thế tự du du (còn đọc là dâu dâu). 

Lý Thương Ẩn

***
Chú giải Nguyên chú: "Tại Huỳnh Dương, thị sở tri kim Toại Ninh Tiêu thị lang mục Huỳnh Dương nhật tác hĩ" 在熒陽,是所知今遂寧簫侍郞牧熒陽日作矣 (Ở Huỳnh Dương, làm hôm Tiêu thị lang là người từng quen biết nhau ở Toại Ninh đi làm quan ở Huỳnh Dương). Huỳnh Dương nay ở tây nam huyện Thành Cao, tỉnh Hà Nam. Toại Ninh là trị sở Toại Châu, nay ở huyện toại Ninh, tỉnh Tứ Xuyên. Tiêu thị lang tức Tiêu Hoán. Sách "Cựu Đường thư, Văn Tông kỷ" chép: "Năm Đại Hoà thứ 7, Cấp sự trung Tiêu Hoán làm thứ sử Trịnh Châu, rồi vào làm Hình bộ thị lang. Tháng sáu năm Đại Hoà thứ 9, bị biếm làm thứ sử Toại Châu". Lầu Tịch dương xây dựng lúc Tiêu Hoán làm thứ sử Trịnh Châu. Lúc Tiêu làm quan ở Trịnh Châu, nhà thơ và ông kết bạn nhau, được Tiêu tri ngộ, nên tự chú là "sở tri". Bài thơ được làm vào mùa thu năm thứ 9 của niên hiệu Đại Hoà (835) sau khi Tiêu Hoán bị biếm ra Toại Châu. Phùng Hạo nói: "Nỗi tự thương mình, thương họ Tiêu đều nằm trong lời thơ đó, đau xót đến nhập thần." (Ngọc Khê Sinh thi tập tiên chú). Tịch Dương lâu là ngôi lầu nổi tiếng ngang hàng với Hoàng Hạc lâu 黃鶴樓, Nhạc Dương lâu 岳陽樓, Quán Tước lâu 鸛雀樓,... được các thi nhân đến thăm và đề thơ. 
Minh: sáng. Trong câu này viết tắt cụm từ u-minh (u tối, mờ ảo). 

Dịch thơ 

Lầu Tịch Dương 

Hoa mờ liễu ám một trời sầu 
Leo hết tầng thành khắp mọi lầu 
Muốn hỏi chim hồng tới đâu vậy? 
Chẳng hay thân thế của ta đâu? 

Con Cò
***
Nguyên Tác: 夕陽樓 - 李商隱 花明柳暗繞天愁 上盡重城更上樓 欲問孤鴻向何處 
Phiên Âm: Tịch Dương Lâu - Lý Thương Ẩn Hoa minh liễu ám nhiễu thiên sầu Thướng tận trọng thành cánh thướng lâu Dục vấn cô hồng hướng hà xử 
不知身世自悠悠 Bất tri thân thế tự du du. 

Ghi Chú: 

Tịch Dương lâu ở Trịnh Châu xưa 旧郑州, xây từ thời Bắc Ngụy 北魏 (386-534), là một trong tám ngôi lầu nổi tiếng của Trung Hoa thời Đường Tống, ngang hàng với Hoàng Hạc lâu 黃鶴樓, Quán Tước lâu 鸛雀樓, Nhạc Dương lâu 岳陽樓,... được các thi nhân đến thăm và đề thơ. 
Bài thơ này được Lý Thường Ẩn làm tại Tịch Dương lâu để nhớ bạn là Tiêu Hoán, lúc đó đã bị biếm đi Toại Châu coi ngựa 貶遂州司馬. Nguyên chú: “Tại Huỳnh Dương, thị sở tri kim Toại Ninh Tiêu thị lang mục Huỳnh Dương nhật tác hĩ” 在熒陽,是所知今遂寧簫侍郞牧熒陽日作矣 (Ở Huỳnh Dương, tại đây Tịch Dương lâu làm hôm nay để nhớ Tiêu thị lang Huỳnh Dương là người từng quen biết ở Toại Ninh). Có nơi cho Tiêu Hoán là người xây dựng Tịch Dương lâu lúc còn làm thứ sử Trịnh Châu??? 

Huỳnh Dương: nay là thành phố Trịnh Châu, tỉnh Hà Nam. 
Hoa minh: tháng chín, hoa héo tàn. Chỉ hoa cúc nở và rực rỡ. 
Liễu ám: liễu mùa thu xanh thậm nhìn u ám. 
Nhiễu thiên sầu: u sầu tuần hoàn định kỳ. Trời thu có nỗi buồn mùa thu. 
Trọng thành: là thành lâu cao, chỉ Tịch Dương lâu. 
Hồng: là hồng hộc 鴻鵠 (thiên nga Cygnus olor) hay hồng nhạn 鴻雁 (Anser cygnoides). Hình như thiên nga không bay xa như hồng nhạn, nên câu hỏi về phương hướng đi đặt ra với hồng nhạn là thích hợp. 

Dịch Nghĩa: 

Lầu Tịch Dương 

Hoa sáng, liễu mờ, cả bầu trời bị u buồn vây quanh, 
Leo hết các tầng lầu của tháp, cuối cùng cũng tới lầu cao nhất. 
Xin hỏi con chim hồng cô đơn kia đang bay về đâu? 
Cũng như ta chẳng biết thân phận ra sao trong cõi bao la dằng dặc buồn. 

Dịch Thơ: 

Lầu Tịch Dương 

Hoa héo liễu mờ trời đất sầu 
Leo lên tháp Tịch hết tầng lầu 
Phương nào hồng nhạn xin cho hỏi 
Thân phận ta đây sẽ đến đâu. 

Sunset Palace by Li Shang Yin 

Flowers are bright, willows are dark, sky and earth are covered with sadness 
Going up the tall tower, the last floor is reached 
Lonely wild goose, which direction are you heading? 
Likewise my future in this vast world is uncertain.

Phí Minh Tâm
***

Lầu Tịch Dương

Liễu mờ hoa héo trời sầu
Leo lên tháp Tịch chạm lầu tầng cao
Nhạn hồng cô quạnh về đâu?
Như ta chẳng biết ra sao cõi này

Kim Oanh

Thứ Năm, 22 tháng 10, 2020

Chiều Vàng


(Tranh: Họa Sĩ Nguyễn Sơn)

Đề Thơ Từ Tranh:

Chiều Vàng

Tung tăng chân bước buổi chiều vàng
Vạn vật hoà cùng khúc nhạc vang
Mùa lá thu mơ khoe áo mới
Trăm năm chung mộng đón tình sang

Lặng lẽ một chiều trở lại đây
Thu đi thu đến mãi đong đầy
Lá rơi khắp lối tìm đâu thấy
Bóng nhỏ độc hành quạnh quẽ vây!

Kim Oanh

Thứ Ba, 20 tháng 10, 2020

Vườn Thơ Thẩn - Hoài Nhớ


Bài Xướng:

Vườn Thơ Thẩn

Lòng đầy cảm xúc mối tương giao
Thơ Thẩn bao năm lắm ngọt ngào
Sóng gió đã qua dù trở ngại
Tơ duyên vẫn đó chẳng hề nao
Thi đàn tái họp cùng hoan hỉ
Xướng họa câu vần thỏa khát khao
Bền vững vung bồi hoa đậm sắc
Vườn nhà hương vị sẽ bay cao.

Quên Đi
***
Bài Họa:

Hoài Nhớ


Họp Vườn Thơ Thẩn kết tâm giao
Những đóa hoa hương lắm ngạt ngào
Hải Ngoại mỏi mong lòng háo hức
Quê Nhà chờ đón dạ nôn nao
Cùng nhau đề bút trao tình ý
Tương ngộ ly mời cạn chén khao
Mới đấy đoàn viên đông đúc bạn
Thế mà bỗng chốc vắng anh Cao (*)

(*) Anh Cao Linh Tử đã mãn phần
Kim Oanh

Thứ Hai, 19 tháng 10, 2020

Cô Đơn - Mộng Đêm Thu


(Tranh: Họa Sĩ Nguyễn Sơn) 

Đề Thơ Từ Tranh: 

Cô Đơn

Một mình dạo bước giữa rừng thu,
Ngàn cây muôn sắc phủ sương mù,
Em nghe hơi lạnh lùa qua áo,
Mong người âu yếm hát lời ru.

Bát Sách
***
Mộng Đêm Thu

Xào xạc bước về hay lá thu
Dáng người năm cũ khuất mây mù
Thoảng trong hơi gió mùi hương áo
Ngỡ mộng tương phùng say giấc ru.

Kim Oanh

Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2020

Vàng Thu - Thu Muộn

(Thu Toronto - Ảnh: Yên Dạ Thảo)

Bài Xướng:

Vàng Thu 


Bây giờ trời vẫn chưa đông
Mà sao buốt giá tơ lòng trong đêm
Thu phong vàng rụng bên thềm
Cánh hoa muộn nở êm đềm say thu

Bây giờ thu vẫn còn thu
Đêm mưa thánh thoát, đêm mù mịt sương
Xa về tiếng gió vô thường
Lúc du dương thổi lúc hờn dỗi ai

Bên song đợi tối chờ ngày
Vòng xoay nhật nguyệt xoay hoài ngàn năm
Thềm sương xa vắng dư âm
Tiếng thu tình tự thì thầm đêm sâu

Bao mùa xanh lá phai màu
Là bao thu rót giọt ngâu xuống đời
Người buồn đong nhớ đầy vơi
Ta buồn nhìn lá vàng rơi cuối chiều!

Yên Dạ Thảo
***

(Thu Melbourne - Ảnh Kim Oanh)

Bài Họa:

Thu Muộn

Phương ai trời chửa vào đông
Xa đây nghe những tiếng lòng than đêm
Trăng khuya còn sáng soi thềm
Mơ cùng chung ý êm đềm hương thu

Lắng tai tiếng nấc tình thu
Giọt sầu lê tái bóng mù mù sương
Thu sang rất đỗi bình thường
Mà sao bi lụy tủi hờn vì ai

Lá rơi hết tối lại ngày
Lạnh lùng bao phủ u hoài tháng năm
Vườn xưa chẳng một thanh âm
Vùi chôn kỷ niệm âm thầm huyệt sâu

Vàng mùa mấy độ thay màu
Là bao nhung nhớ lệ ngâu ướt đời
Xót lòng biết nói sao vơi
Chất đầy thuyền lá thả rơi dòng chiều

Kim Oanh

Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2020

Thơ Tranh: Nhất Phiến Băng Tâm Cảm Tác

Thầy kính mến.
Mừng Sinh Nhật Thượng Thọ 87 của Thầy.
Em kính chúc Thầy luôn dồi dào sức khoẻ, an lành và hạnh phúc bên Cô và gia đình thương yêu.
(Em Kim Oanh)


Thơ: Phạm Khắc Trí
Thơ Tranh: Kim Oanh

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2020

Le Murmure Du Vent - Gió Thì Thầm


Le Murmure Du Vent

Le murmure du vent
apporte le chant
des terres
lointaines

Le murmure du vent
apporte le chant
d’un pays lointain
incertain

Il va
de plaine en plaine
apaisant
toute peine

Le murmure du vent
apporte le chant
d’un pays lointain
incertain

Bertrand Sachs
***
Phỏng Dịch:

Gió Thì Thầm

Vẳng nghe tiếng gió thì thầm
Mang theo lời hát chứa ngầm bi ai
Xuyến xao hồn lụy khóc vay
Từ xa xôi lắm có hay tất lòng
Gió đưa tha thiết ruộng đồng
Gieo mầm thương nhớ mênh mông khắp miền
Thì thầm gió gợi u phiền
Xa ru nức nở triền miên nỗi sầu
Gió ơi! Gió hát từ đâu
Có nghe tâm sự xót đau chốn này?


Kim Oanh 
5/7/2015

Thứ Năm, 15 tháng 10, 2020

Tình Yêu Hoa Đỗ Quyên


Theo tích xưa truyền rằng, có một đôi vợ chồng nghèo nhưng đời sống rất hạnh phúc. 
Một hôm người chồng vào rừng đốn củi, người vợ ở nhà trong ngóng tin chồng. Mấy tháng trôi qua vẫn bặt tăm, nóng lòng vợ lên đường tìm kiếm. Nhưng vẫn miệt mài tin. Người vợ lã mệt và gục chết bên tảng đá. Nơi tảng đá mọc lên một cây, trổ hoa xinh đẹp mỗi độ xuân về. Khi hồn về trời gặp ông Tiên, biết rõ sự tình của đôi vợ chồng, nên đặt cho tên hoa là Hoa Đỗ. 

Sau khi đốn củi trở lại nhà, người chồng không thấy bóng dáng vợ, hỏi ra mới biết vợ khăn gói đi tìm chồng. Anh lại trở vào rừng kiếm vợ. Tìm hoài đến khi liệt sức, anh gục chết bên tảng đá, nơi vợ mình đã chết. Hồn anh biến thành loài chim. 

Mỗi khi hoàng hôn về cánh chim cô đơn cất tiếng hót, tuyệt vọng, bi thương, ông Tiên thương cảm, nên đặt tên là Chim Quyên. Chẳng biết khi nào, loài hoa đó gọi là Hoa Đỗ Quyên, tượng trưng cho tình nghĩa chung thủy sắc son. 

Tháng Mười ở Úc, những cánh hoa Đỗ Quyên rộ nở báo xuân về, cánh mỏng manh, sắc màu rực rỡ trong nắng sớm mang đến cho lòng người những thoáng dịu êm. 

 

Hoa xuân khoe sắc tháng Mười
Chim muông cất tiếng nói cười cùng hoa 
Quên đi nỗi nhớ xót xa 
Sắc son vẹn giữ mặn mà lương duyên 
Tình yêu chung thủy Đỗ Quyên. 
Sống thác tâm nguyện hương nguyền có nhau 
Vườn ngoài gió nhẹ lao xao 
Melbourne vạt nắng khai màu xuân tươi! 


Kim Oanh 
Một góc Xuân Melbourne 10/2020

***
Mục Lục: Những Bài Văn Khác: Nhấp vào Links








Thứ Tư, 14 tháng 10, 2020

Cảm Hứng - Tàn Mộng


Bài Xướng:
Cảm Hứng


Thi đàn rực rỡ với ngàn hoa
Đắm sắc tao nhân thả nét ngà
Kết chữ gieo vần sao khéo chọn
Đề thơ khởi bút tỏa hương xa 
Mơ màng bao cảnh xuân tươi thắm
Nắn nót đôi câu ý đậm đà
Hà cớ đường thi hay lục bát
Cùng nhau cảm xúc mở lòng ra.

Quên Đi

***
Bài Họa:
Tàn Mộng

Thơ thẩn xuân về rợp sắc hoa
Hồn nhiên thanh thoát gót chân ngà
Thầm mong cuộc hẹn người mơ tới
Tơ tưởng kết lòng bạn chốn xa
Đêm đến trăng thanh hồn tĩnh lặng
Canh tàn đèn lụn bóng la đà
Tiếng gà vụt gáy trời mờ sáng
Hốt hoảng giật mình mộng bước ra

Kim Oanh

Thứ Hai, 12 tháng 10, 2020

Thơ Tranh: Hương Xưa


Thơ & Thơ Tranh: Kim Oanh

Quỳnh Hoa Texas

( Hoa Quỳnh - Ảnh: Ngọc Dung)

Xin mời coi Quỳnh Hoa xuất xứ từ Texas. Trồng mấy năm rồi mới ra được 1 bông.
Đặc biệt là Quỳnh Hoa này sớm nớ tối không tàn, đã được 2 ngày rồi, vẫn còn đẹp

Ngọc Dung
***

Đề Thơ:

Hoa đẹp đâu nở vội tàn
Bởi còn lưu luyến tay"chàng" chăm hoa

Khánh Hà

Bông tươi được ngắm rồi qua
Người chăm săn sóc mới là đáng khen

Cao Khải

Hương Quỳnh thoang thoảng nhẹ len
Vườn đêm trăng cũng chợt ghen với Quỳnh

Kim Oanh

Sương đêm nhè nhẹ lung linh
Hoa lòng chớm nở tự tình bên hoa

Kim Phượng

Rất đẹp. Hoa biết nói chăm hoa không biết nói.

Hoàng Trần

Ngắm hoa đẹp,
Thưởng thức thơ hay
Cảm phục!

Cảm ơn
Người đã chăm sóc
Cho hoa biết nói và không biết nói
Luôn thắm tươi
Làm đẹp cho đời!

Phương Lan

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2020

Thu Ngóng - Xuân Thu

(Ảnh: Kim Oanh)

Bài Xướng:
Thu Ngóng

Khóm cúc đơm hoa dưới nắng vàng
Heo may thoảng lạnh gió thu sang
Thuyền mơ ủ mộng nơi bờ cũ
Bóng nhạn non mây đã lạc đàng!

Hương Thềm Mây
23.9.2020
***
Bài Họa:
Xuân Thu 

Phương người mùa Cúc đã đơm vàng
Có biết nơi này xuân chớm sang
Khoe sắc Hoa Đào hương gió nhớ
Xuân Thu cách trở vẫn chung đàng

Kim Oanh
Xuân Melbourne 2020

Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2020

Lời Kinh Dâng Mẹ


Tràng Mân Côi 
Kính dâng lên Mẹ
Tháng Mười về 
Khe khẽ cầu kinh
Ba Má con 
Nơi chốn Thiên Đình
Được hạnh phúc 
Trong tình nhà Chúa.

Kim Oanh
10/10/2020

 

Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2020

Tình Yêu Đóa Hoa Trà

Tình yêu lãng mạn đóa Hoa Trà 
Duyên dáng ẩn hồng phấn sắc pha
Biểu tượng khát khao lòng luyến nhớ
Tuy không hương đượm vẫn mặn mà


Thơ &  Hình Ảnh: Kim Oanh
Xuân Melbourne 10 /2020

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2020

Lưu Luyến


Một chút cho quê hương
Chút dư dành đoạn trường
Anh là trai thế hệ
Em là gái hậu phương

Cùng bay chung một chuyến
Chưa chi đã ngẩn ngơ
Có chút gì lưu luyến
Như lửa đốt tâm tư

Theo em về quê cũ
Bây giờ là mùa xuân
Gió Tây Hồ ve vuốt
Ru đôi hồn thêm thân

Ta yêu nhau thắm thiết
Chẳng nghĩ chuyện về sau
Sớm mai gian phòng trống
Ngày vui đã qua mau

Locphuc

Thứ Ba, 6 tháng 10, 2020

Bến Mơ


" Thò tay anh ngắt cọng ngò
Thương em đứt ruột giả đò làm ngơ"
(Cadao)

Đường về qua chiếc cầu treo
Con đò Mỹ Thuận giờ neo bến nào?
Em ngồi xõa tóc bờ ao
Gió lay cành ổi, trăng vào song thưa
Bên hè tàu chối đong đưa
Thương anh đứt ruột, dạ bừa nhừ đau
Gió đùa ngõ trúc lao xao
Cho chim khách gọi lao chao cành đào
Tần ngần đứng tựa hàng cau
Anh bơi thuyền mộng ghé vào bến mơ
Bao năm đợi, bấy năm chờ
Mân Mê vạt áo giả vờ làm ngơ

Lê Kim Thành