Mỗi lần đón Giáng Sinh, tôi thường nhớ về những ngày qua, khi còn là một nhân viên Bưu Điện Úc, tại Trung Tâm lựa thư vùng Preston(Preston Mail Center).
Thời gian cách nay 34 năm, Phượng( Kim Đào) và tôi vừa sanh con, còn yếu nên chúng tôi được bác sĩ chứng nhận cho làm việc nhẹ(Light Duty). Phòng làm việc gồm có một Sếp và hai, hoặc ba nhân viên, được phân công vào phòng Thư Chết(Dead Letter Office), nơi kiểm lại những kiện hàng những lá thư không dán tem, dán tem thiếu, hay thư không người nhận. Bằng mọi cách vẫn chuyển thư đi nhưng một mặt yêu cầu người gửi hoàn trả lại tiền tem.
Thư không người nhận hoặc không địa chỉ để trả về(Return to sender), chúng tôi mở thư ra, ví như bên trong cũng không có chi tiết, thì phải tra điện thoại niên giám, rồi chuyển thư đi giúp họ. Đôi khi trong thư có tiền. phải trình lên Sếp. Sếp ghi vào sổ cả 3 cùng ký tên xác nhận. Mùa Noel các cụ ông cụ bà gửi tiền cho con cháu rất nhiều, con cháu dọn địa chỉ mới có nhận được đâu. Thế là chúng tôi phải điện thọai xác nhận số tiền gửi là bao nhiêu, đúng rồi, yêu cầu họ mang giấy tờ cá nhân để nhận lại tiền. Trên mỗi thư hay kiện hàng gửi đi đều có con dấu chứng nhận hàng đã bị kiểm.
Đôi lúc cực nhọc, nhưng khách hàng được vui vẻ, hài lòng. Trách nhiệm, bổn phận của nhân viên hoàn thành, lòng cũng thấy nhẹ nhàng thanh thản, và có chút phần hãnh diện, mình đã làm được việc tốt, người tốt cho đất nước Úc đã cưu mang mình.
Quan trọng nhất là trước Giáng Sinh 1 tháng, trung tâm có một thùng thơ " Santa Box", nhận những lá thư của các em nhỏ gừi cho ông Santa xin quà. Phượng và tôi đãm trách việc này. Thư của các em gửi đọc qua thật cười ra nước mắt. Có cháu hỏi " Ông Santa ơi, ông có Bà Santa không?" " Bà có phụ ông đi phát quà không?" Ông tuột ống khói vào nhà con mấy giờ, con thức chờ ông?" đôi khi có cái danh sách liệt kê không biết bao nhiêu là món quà.... Những lúc đó cảm thấy mình vui lây theo các em, thật hồn nhiên.
Chúng tôi xem thư các em xong, cho vào phong bì của Bưu Điện và gửi về cho ba mẹ các em. Để ba mẹ tặng quà như ý muốn của con. Đúng là tình yêu của ba mẹ thật bao la. Tôi rất trân quý họ và cũng trân quý ý kiến này của Bưu Điện Úc.
Riêng tôi cũng học hỏi cái ý tưởng hay này, về nhà ướm lời cho các con viết thư cho Santa.
( Ảnh: Từ Net)
Không vì sung sướng và hạnh phúc cho bằng khi các con nhận được món quà như ý và cứ nghĩ là có sự kỳ diệu của Santa. Các con vui sướng thì lòng ba mẹ cũng hân hoan.
Các bé ơi, cô Phượng và cô Oanh có thể trả lời câu hỏi của các bé " Ông Santa ơi ông có bà Santa không? " Có đấy các cháu ơi, "Hai Bà Santa Việt Nam chính hiệu" đấy nhé hihihi...." và hai bà cũng phụ ông phát quà cho các cháu đó!
Giờ đây sau 34 năm thì chắc chắn các cháu cũng đang làm vai trò ba mẹ rồi. Hạnh phúc phải không các cháu!
Phượng ơi, Đây là bức ảnh duy nhất trước khi trung tâm Preston đóng cửa, Phượng rời công việc còn Oanh chuyển sang trung tâm khác ở Port Melbourne. Sau đó có gặp lại. Nhưng gần 20 năm nay lo chạy đua với thời gian và bổn phận mình không có dịp gặp nhau, có khi nào Phượng còn nhớ ngày xưa? Gian nan, cực nhọc, nhưng mà vui vì các con quấn quýt bên mình phải không Phượng. Hy vọng kỷ niệm này gợi Phượng nhớ những mùa vui của bọn mình!
( Kỷ niệm mùa Giáng Sinh trong Dead Letters Office:
Đứng:: Tony( Sếp văn phòng), Phượng - Ngồi: Betty, Kim Oanh)
Xin một lời chúc mừng đến tất cả. Mùa Giáng Sinh vui vẻ và Năm Mới 2024 bình an!🙏💓
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét