Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2024

Giọt Nước Mắt Tháng 5

 

Tháng Năm, trời Melbourne đang là mùa thu, khí hậu se se lạnh, lá vàng lung linh trong nắng nên thơ. Một ngày thứ Bảy tôi cảm thấy nôn nao, lòng háo hức chờ đợi. Chờ đợi một điều gì?

Vâng chờ đợi đến giờ đi xem phim. Một bộ phim tài liệu “ Thuyền Nhân: Hành Trình 50 Năm”, của một nữ Đạo diễn người Canada gốc Việt Trần Hoàng Thanh Tâm đã tạo nhiều sự thu hút cũng như quan tâm của cộng đồng người Việt tự do ở Úc.được chiếu tại Cinema 1, ACMI, Federation Square. Lúc 3.30 pm. 

Trước khi đặt vé đi xem, lòng tôi tự nhủ, mình phải đi xem để ủng hộ tinh thần giới trẻ, ủng hộ lòng nhiệt huyết của của thế hệ đi sau, các em muốn đem tiếng nói của mình đến với toàn thế giới, vì sao người Việt đã bỏ nước ra đi và ra đi như thế nào. Cả rạp hát không còn chỗ trống.
Với giá vé 20 đô cho một xuất phim kéo dài 90 phút. Trước khi trình chiếu, Đạo Diễn Trần Hoàng Thanh Tâm xuất hiện có đôi lời chào ra mắt khán giả.

Phim bắt đầu chiếu sơ đằng sau khi làm phim, tôi đã xúc động rồi. Nhưng đến khi phim bắt đầu thì tôi đã nhòa nước mắt. Tôi thấy hình ảnh tôi, con người tôi lồng vào bộ phim này. Tôi đã sống lại, hay nói khác hơn là cái chết trở về trong tôi. Những thước phim tài liệu, có tôi, những cuộc phỏng vấn những nhân chứng sống có tôi, những đoạn phim bị cướp biển cũng có tôi. Tháng 5 ơi! Ngoài trời còn nắng mà sao trong rạp chiếu phim mưa rơi tầm tã.

Những chi tiết tìm được, những sự bất hạnh đến với những người con gái bị hải tặc hiếp, bị giết chết tập thể, khi ấy họ cũng bằng tuổi tôi. Có một nhân chứng kể chị ấy thoát nạn bị hải tặc nhờ bồng một đứa bé con của người phụ nữ bên cạnh, khi bọn hải tặc quét chiếc đèn pin săn mồi. Tôi chỉ biết ôm mặt mình nấc nghẹn. Tôi khóc cho sự bất hạnh của những người con gái phải trả một cái giá quá đắt. Tôi cũng khóc cho chính tôi, vì tôi cũng đã ôm được 1 trong 2 đứa bé con của chị Chủ tàu. Thế là tôi cũng thoát nạn như nhân chứng trên. Tôi cảm nhận ai đang xiết chặt trái tim tôi, vô cùng đau đớn.

Một nhân chứng khác, tôi và ông cùng chi tiết gian nan trên chiếc thuyền 11m, 42 người, đến Terengganu ngày 11 tháng 5, chỉ khác nhau tôi đến trước ông. Bao nhiêu sự việc xảy ra, tôi thấy mình quá may mắn. Được nhiều ân phước của Đức Mẹ Maria. Cách nay hơn 100 năm. Mẹ đã hiện ra ngày 13 tháng 5. Mẹ đã nghe lời kêu cầu và cứu thoát những ai đặt trọn niềm tin nơi Mẹ!.

Tháng 5 ơi! Sau mấy chục năm bươn chải với cuộc sống mới. Tưởng trái tim đã ngủ yên, cứ ngỡ nước mắt khổ đau, nước mắt vui mừng, đã cạn dòng sau 49 năm ly xứ,

Không hôm nay hình ảnh ấy, ngày tháng ấy, những kinh hoàng ấy quặn thắt cả lòng,
Tại sao chúng ta phải trả giá bằng mạng sống đề đi tìm tự do?
“ Thuyền Nhân Hành Trình 50 Năm"  của Trần Hoàng Thanh Tâm sẽ trả lời cho chúng ta và thế giới biết rõ phần nào sự thật!

Sau khi ra về, lòng cứ mãi day dứt. Tối đêm đó tôi không tài nào ngủ được, tôi thức đến 4 giờ sáng. Dù tôi là người dễ ngủ. Qua 1 đêm trằn trọc, tôi tự nói với lòng, tôi phải sống, sống khỏe, sống mạnh mẽ, sống lạc quan. Vì nước mắt tháng 5 tưới cho tôi thêm tỉnh táo, sáng suốt để đón nhận một hình hài mới được Đức Mẹ, phúc đức Ông Bà, công sức Ba Má đã gìn giữ, che chở dẫn đưa tôi đến bến bờ bình an, đầy yêu thương và tự do,..  Xin cầu nguyện cho những Linh Hồn được yên nghỉ đã hy sinh vì 2 chữ Tự Do.


Cám ơn Đạo diễn Thanh Tâm, đã dành hơn 30 phút sau khi chấm dứt phim để lắng nghe, trả lời thắc mắc, khán giả được nói lên tiếng nói lòng mình và góp ý. Có những giọt nước mắt nghẹn lời khi tìm được người xa xưa trong phim tài liệu, đã mấy chục năm trời thất lạc. 

Gửi đến Đạo Diễn Thanh Tâm lời khen ngợi, một người đạo diễn tài sắc vẹn toàn, một vết son của tuổi trẻ...Xin hãy tiếp tục bước đi trong vẻ vang và thành công. 

Giọt Nước Mắt Tháng 5 ơi! Cảm ơn nhé, đã cho tôi nhìn lại với chính mình và vững chãi bước đi trong niềm hạnh phúc …. Tạ Ơn!

Kim Oanh
Cuối Thu 31.5.2024

4 nhận xét:

  1. Bài viết thật hay, thật cảm động Út Oanh ơi. Love, chị TiểuThu

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị Tiểu Thu ơi. Em cám ơn chị nha. Ai có sống trong hoàn cảnh Thuyền Nhân thì cũng sẽ như em. Chúc anh chị sức khoẻ dồi dào nha chị. Út Oanh

      Xóa
  2. Không được làm thuyền nhân, nhưng tôi rất thông cảm với những nổi khổ tâm cũng như bao nhiêu hiểm nguy và cơ cực mà những người vượt biển đã phải chịu trên đại dương khi trốn thoát khỏi nanh vuốt cộng sản sau 1975. Niềm tin tôn giáo đã cứu thoát bao nhiêu người trong đó có Kim Oanh. Làm sao quên được những ngày khốn khổ, cơ cực và hãi hùng bao năm qua đã nằm ngủ sâu trong tâm trí Kim Oanh. Dù tiềm thức nay bị đánh thức dậy một ngày trong tháng năm để Kim Oanh phải trằn trọc suốt một đêm trường ! Thôi thì hãy cám ơn Thượng Đế đã đem Kim Oanh đến bờ bến tự do. Hãy tiếp tục vui sống và hãy cùng nhau cầu xin cho những người đã nằm xuống trong cuộc chiến cũng như đã bỏ mình trên con đường tìm tự do được an nghỉ nghìn thu. Requiescant In Pace. Amen!

    Trả lờiXóa
  3. Kính chào độc giả. Kim Oanh rất cảm ơn những lời chia sẻ, cũng như đồng hành của độc giả dàng cho những thuyền nhân, nói riên là Kim Oanh. Vâng Kim Oanh luôn cầu nguyện hằng đêm cho những người còn sống cũng như những ai đã qua đời. Kính chúc độc giả dồi dào sức khoẻ và an vui. Kim Oanh

    Trả lờiXóa