Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2014

Nắng Mùa Xuân Trước




(Tặng Kim Oanh)

Đôi khi chợt thấy lòng cô quạnh,
Tôi lướt tay trên những phím đàn.
Ánh nắng chiều len qua cửa kiếng,
Soi lòng đơn lẻ chút hoang mang.

Tôi ngắm chiều qua kẽ ngón tay,
Đâu làn mắt đẹp, nắng còn ngây?
Đâu cây bút nhỏ tay từng khẽ
Kẽ nhẹ giùm ai một nét mày?

Xưa ngắm em rồi nay ngắm tôi,
Em giờ thật đã quá xa xôi.
Nắng mùa xuân trước dường như đã
Chìm đáy hồ sâu, lắng mất rồi.

Xuân đã tàn chưa hay chửa tàn?
Phím ngà còn đọng tiếng hân hoan,
Mà tay ai lỡ sai cung bậc,
Cho nắng chiều rơi lệ chứa chan...

Montreal, April 1998
(PSSC Houston, xuân 1999)
Nguyễn Đức Tuấn


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét