(Hình của Tác Giả chụp)
Hoa đã tàn và hương đã phai
Chiều Đông sương lạnh nhớ thương ai...
...Tuổi mười bảy chập chỡn bước yêu đầu
Qua bao lần trong cõi mộng chìm sâu
Em thức giấc với nỗi buồn man mác
Mỗi sáng mùa đông quay nhìn ngơ ngác
Nghe tình đi xào xạc bóng ngoài song
Mà tim lòng không đủ ấm lạnh trời đông
Ôi mùa đông!
Mùa khắc khoài chờ mong.
Biện Công Danh
6/9/15
Chiều Đông sương lạnh nhớ thương ai...
...Tuổi mười bảy chập chỡn bước yêu đầu
Qua bao lần trong cõi mộng chìm sâu
Em thức giấc với nỗi buồn man mác
Mỗi sáng mùa đông quay nhìn ngơ ngác
Nghe tình đi xào xạc bóng ngoài song
Mà tim lòng không đủ ấm lạnh trời đông
Ôi mùa đông!
Mùa khắc khoài chờ mong.
Biện Công Danh
6/9/15
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét