Nhớ những ngày trên căn gác nhỏ
Ấm tình người, gió lạnh mênh mông
Đơn vị mới đầu lương trống rổng
Cung bổng trầm gạo sấy vượt qua
Sớm mai đến chiều tà thơ thẩn
Thả hồn non lẫn quẫn đồi thông
Ông Trời xui gặp một má hồng
Tuổi ngọc ngà mơ mộng tương lai
Hạnh phúc may, lòng hoài tôn kính
Tính thốt "yêu" sao vẫn nghẹn ngào
Mỗi lần chào thêm lần bỡ ngỡ
Môi hồng chờ thay đổi mùa Đông
Lòng reo vui trẻ dịp đón đưa
Thiên Thần nhỏ sao vừa lấp lánh
Chóng vánh làm màu ánh mắt sâu
Bầu trời lớn như ghen ngừng động
Gian truân lắm! Ba năm ướp mộng
Chợt đêm về sóng gió nổi lên
Mang em đi quên câu từ giã
Và!......
Pleiku buồn từ đó "Thiên Thu"
Dù em từ bỏ kiếp yêu thương
Không gian đóng lại cửa thiêng đường
Trăng nghiêng chếch bóng dường ly biệt
Giết chết hẹn xưa nỗi đoạn trường!
Cứ mỗi mùa mưa anh thường đến
Thắp nhang lòng yêu mến người xưa!
Lê Kim Hiệp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét