Anh mượn phà Mỹ Thuận
Để sang bờ Vĩnh Long
Gặp lại em bên sông
Thỏa bao ngày mơ ước.
Mượn chuyện mình ngày trước
Trên sông chảy xuôi dòng
Đúng vào mùa nước nổi
Thả trôi mối duyên hồng.
Mượn những cánh thư xanh
Trải lòng mình nơi đó
Với bao điều ước vọng
Cho nhau cả mùa xuân.
Mượn những lời ái ân
Của một thời tuổi dại
Bây giờ cùng ôn lại
Tình ta vẫn trắng ngần.
Nợ trăm năm hẹn dần
Bao giờ ta mới trả!
Chừ, chúng mình đôi ngả
Mượn thơ để phân trần!
Thôi! cũng đành em nhỉ…
Mượn… nữa để mà chi
Chiều tà về sau núi
Khắc khoải những mong chờ…!
Nguyễn Thành Tài
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét