Tầng không mây xám đã giăng mù
Rừng phong đã chớm thay màu lá
Từng cánh chao mình, quyện gió ru
Tôi thấy hồn tôi cũng võ vàng
Mỗi lần Thu đến, chở buồn sang
Hai mươi năm lẻ lìa quê cũ
Như chiếc thuyền trôi giạt biển hoang
Thôi, nói làm chi đợi với chờ
Chỉ đem nhung nhớ gửi vào thơ
Bao giờ trở lại, bao giờ nhỉ?
Ngày ấy xum vầy, thỏa ước mơ
Tôi vẫn ngồi đây đếm lá Thu
Vẫn chưa ngừng nghỉ bước giang hồ
Thầm thì trong gió Thu, lời nhắn:
"Người ở bên trời, lệ có khô ?"
Nguyễn Kinh Bắc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét