Objets inanimés, avez-vous donc une âme
Qui s’attache à notre âme et la force d’aimer?
(Alphonse De Lamartine)
Có hồn chăng vật vô tri kia hỡi?
Tâm linh này lụy bởi tình yêu mi!
(Kim Oanh Melbourne23-10-2015)
Terre Natale
Pourquoi le prononcer, ce nom de la patrie?
Dans son brillant exil mon coeur en a frémi;
Il résonne de loin dans mon âme attendrie,
Comme les pas connus ou la voix d’un ami.
Montagnes que voilait le brouillard de l’automne;
Vallons que tapissait le givre du matin,
Saules d’ont l’emondeur effeuilletait la couronne,
Vieilles tours que le soir dorait dans le lointain,
Murs noircis par les ans, coteaux, sentier rapide,
Fontaine où les pasteurs accroupis tour à tour
Attendaient goutte à goutte une eau rare et limpide,
Et, leur urne à la main, s’entretenaient du jour,
Chaumière où du foyer étincelait la flamme,
Toit que le pèlerin aimait à voir fumer,
Objets inanimés, avez-vous donc une âme
Qui s’attache à notre âme et la force d’aimer?
Alphonse De Lamartine
(1790-1869)
***
Bài Dịch:
Quê Hương
Tại sao tôi gọi tiếng "Quê hương" ?
Vùng đất rực rỡ tôi yêu thương
Quê hương vang dội hồn xúc cảm
Bước chân, tiếng nói bạn cùng đường.
Núi non chập chùng mây thu phủ
Thung lủng lạnh mờ sáng tinh sương
Hàng liểu rũ xanh vừa tỉa xén
Đền đài phản chiếu nắng chiều vương.
Tường cũ, đồi con, đường mòn dốc
Giếng nước mục đồng phải tựa nương
Chờ từ giọt nước trong thanh khiết
Túi nước nơi tay chuyện bốn phương.
Túp lều tranh rực hồng ánh lửa
Mái nhà lữ khách trú đêm sương
Hởi vật vô tri, hồn chăng có?
Hòa với hồn tôi nhớ cố hương.
Phí Minh Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét