(Ảnh: Lê Kim Hiệp)
Anh vừa đến, Dakbla bật khóc
Trách móc hờn anh đã vội đi
Sớm khi canh gà chưa gáy gọi
Thức dậy buồn hỏi biết anh đâu
Hằng năm sầu âm thầm trở lại
Dọc theo dòng chiến trận ngày xưa
Từng đồng đội đưa nhau về đất
Dakbla hồng xiết mất bạn thân
Cuộc chiến ác đâu cần như thế
Giải quyết gì để được thắng thua
Tô đen chi cảnh đẹp như đùa
Dòng sông mộng khua chuông hồi tử
Cứ lần về sông thêm giận dữ
Nước lũ cuồn ngôn ngữ trách than
Cổ thụ cao bến nước hoang tàn
Chết lịm dần đau mang chờ đợi
Cánh chim trời thời còn ngang dọc
Xé trường sơn chọc ánh thái dương
Nay cánh gãy rã rời dường mất
Thật rất buồn ! Sông Dakbla ơi !
Đời còn lại...cô đơn sợ hãi
Không dịp về ngắm mãi dòng sông!
Pleiku 2-8-2011
Lê Kim Hiệp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét