Thứ Năm, 6 tháng 8, 2020

Khi Tình Thương Không Còn



Người bỏ ta đi như làn hơi bốc
Mây trắng ngang trời gió chẳng đẩy đưa
Không gian im ắng lá không lay động
Gà không gáy sáng đêm đón giao thừa

Người bỏ ta đi như màng trống bục
Âm thanh không rền nhắc giờ ra chơi
Hoa phượng quên nở đón mùa nghỉ học
Máy bay đậu đất chẳng vọt lên trời

Người bỏ ta đi đất trời hiu hắt
Thiếu vắng con tầu ngang dọc biển khơi
Đoàn quân gẫy súng chiến trường ngơ ngác
Ý lạc miền xa thơ viết không lời

Người bỏ ta đi như biển không sóng
Suối nước không reo khi chẩy về suôi
Giai nhân soi gương thấy đầu bạc trắng
Má không phớt hồng thắm nhạt đôi môi

Người bỏ ta đi tiếng cười không vọng
Chẳng nét phiêu du ở cuối chân trời
Cái hạc đã bay về miền núi cấm
Hoa lá gục đầu dưới trận mưa rơi

Người bỏ ta đi tình thương đã mất
Lạnh lẽo con tim giữa người với người
Sinh vật biến thành hạt cát sa mạc
Đất Mẹ gục đầu khóc lũ con côi

Locphuc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét