Từ trọng tâm xoay tròn lăn tăn sóng
Tợ chiếc nhẫn đính hôn chẳng có gút
Thì đời mình không có lúc rời nhau
Nhưng vòng xoáy loang xa xa rộng mãi
Không đứt ngang mà mờ nhạt theo dòng
Viên sỏi chìm nghỉm dưới đáy bám rong
Đôi mắt lệch nên mong gì ai thấy
Nước lớn nước ròng sỏi nằm yên đấy
Người ném đi làm khuấy cả đại dương
Vô vàn xáo động bao nỗi tổn thương
Trả một giá mà ta không tưởng tượng
Kim Oanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét