Chiều nay mây trắng bay nhiều quá,
Ta đứng bên cầu trông ngóng em
Người em sầu mộng giờ đâu nhỉ?
Trời Úc mù xa trong bóng đêm.
Ba mươi năm sống trên đất khách
Ta sống nào hơn tuổi đá buồn
Hồn, như Thục Ðế hờn vong quốc
Xác, khóc thương quê nhớ mẹ hiền.
Ta đứng bên cầu chân đã mỏi
Nhìn đâu cũng thấy gió mưa giăng
Quê người sương khói mờ nhân ảnh
Chia sẻ cùng ai nỗi nhọc nhằn?
Rồi em tìm đến như định mệnh
Cây đời khô héo bỗng đơm bông
Chim Oanh cất tiếng sầu rơi rụng
Rộn rã trong ta khúc nhạc lòng.
Từ đó đường đời ta chung lối
Hoa vàng nở rộ dưới chân ta
Gánh sầu bỗng nhẹ trên vai mỏi
Ta cám ơn em, giấc mộng đời.
Anh Vân
2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét