( Tặng căn nhà tím)
Dĩ nhiên phải tím cả mưa
Vì bên hàng giậu mùng tơi rụng đầy.
Em đâu nào thích ô môi
Lại ghét tím khế ngọt chua bất thường
Ở xa chỉ nhớ những đường
Xưa qua trời tím chiều hoang nắng tàn
Ở đây nhớ sóng tiền giang
Nhớ vườn so đủa thẳng hàng ngọn nghiêng
Hoa phơn phớt tím thật hiền
Có đâu đậm sắc tím chiều bằng lăng
Sao không nhắc lúc trường tan
Xác hoa phượng đỏ lót đường gấm thêu
Bây giờ nhan sắc ít nhiều
Nhạt phai vẫn nhớ tím yêu những chiều.
Em- tím than, nhớ cánh diều
Lặng nghe lời gió nhắn điều ghét thương
Chiều nghiêng nắng tím tơ vương
Lại nhưng nhức nhớ những đường quê xa.
2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét