Chiều xuống bồi hồi nhớ giọng Kim
Nghe như Oanh hát nhạc ru mềm
Lòng ta trải lụa thềm tơ nắng
Tiếng người nồng ấm vẳng lời đêm
Này lá thư xưa, cổ tích chăng?
Hồn ta pha lệ nhỏ đôi hàng
Mực nhớ tình thơ thành giọt giọt
Chữ bình, vần trắc ngỡ miên man
Giòng thơ xướng họa nghĩa tâm đồng
Gắn kết đôi đời để cảm thông
Đời gần dẫu không gian xa lắc
Bồi hồi ngây ngất lúc vời trông
Nắng nhạt và mây gió lộng trời
Lòng ta se sắt nhạc ru lời
Người ở xa vời đâu biết được
Phương này nhung nhớ vượt giòng trôi
Phạm Tương Như
06/05/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét