Thứ Ba, 7 tháng 6, 2016

Cõi Vô Thường



Anh đừng trách chút duyên tình muộn
Gặp nhau chi khi đã lỡ làng
Thôi đành để hương yêu gió cuốn
Bay lên sầu, chất ngất cung hằng

Khi trăng sáng anh ôm đàn hát
Gởi niềm riêng vào khúc nhạc buồn
Tay nâng phím từng cung se thắt
Đêm lắng sâu thăm thẳm cô đơn

Xin anh cất em vào dĩ vãng
Hãy coi như chiếc lá lià cành
Bay theo gió hoang vu thầm lặng
Về một nơi sương khói mong manh

Mai này nếu tình cờ gặp lại
Đứng nhìn nhau, tay vẫy hư không
Rồi quay mặt nhủ lòng sẽ mãi
Giấu tình nhau trong cõi vô thường

Vĩnh Trinh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét