(Kính tặng Hương Linh Anh Huỳnh Hữu Trí)
Hôm qua vừa lên mạng, Kim Oanh viết cho tôi trong Skype: "Em buồn quá, khóc sưng mắt rồi". Tôi hốt hoảng hỏi chuyện chi. Oanh trả lời "vào Sân Trường anh sẽ biết". Tôi vào ngay.
Tin Anh (xin phép cho tôi xưng hô như thế Anh dù tôi chưa một lần quen biết) đã mất làm tôi sửng sốt. Mới đó mà, tôi vừa mới đọc đâu đó lời Anh viết "Lá Thư Gửi Đến Học Trò" chưa ráo mực....
Đọc phần Cáo Phó trong trang Sân Trường, có nhiều sai sót. Tôi hiểu học trò đã quá xúc cảm nên khi gõ chữ không thể tránh nhầm lẫn. Tôi nhắc Oanh vô sửa lại. Oanh nhờ tôi giúp. Tôi sẵn sàng ngay nhưng không quên nhắc Oanh hãy bảo trọng, đừng quá xúc động.
Thơ tranh "Hành Lang Ấy" của Anh, Kim Oanh làm. "Nhớ Mẹ" thơ Thanh Tồn. Bài thơ Khóc Thầy của Lương Minh Điều cũng để tặng Anh. Hy vọng Anh sẽ xem và đọc được cả ba. Tôi tin chắc như vậy!
Tôi cũng đồng nghiệp với Anh. Tôi rất hãnh diện "Huỳnh Hữu Trí, Người Của Thân Giáo" như lời chị Kim Phượng nhận xét.
Tôi còn nghe học trò anh kể nhiều về Anh với sự kính trọng và tiếc nuối, không tin Anh đã ra đi. Về cung cách của Anh khi cuộc sống đổi thay sau 1975. Cơm áo không làm Anh cúi lưng. Anh! Tôi xin chào Anh với sự kính trọng dù muộn màng.
Tôi hát bài "Buồn Đến Bao Giờ" và được đăng lên Trang nhà. Như một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Oanh vừa nghe vừa hỏi tôi: Buồn đến bao giờ???.Tôi chỉ biết trả lời: Nỗi đau nào cũng có giới hạn của nó, mong học trò anh hãy nguôi ngoai.
Tôi mong tất cả mọi người thương yêu Anh, học trò Anh hãy nguôi ngoai, nhưng tôi biết không phải dễ một khi lòng đã mãi kính yêu và tưởng tiếc một Người Thầy đúng nghĩa.
Suối Dâu (Cựu Học Sinh Pleiku)
29/06/13
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét