Thứ Ba, 15 tháng 6, 2021

Chiều Vơi


 (Ảnh: Kim Oanh)

Ôi sợ làm sao nắng vơi chiều
Một mình đơn độc nỗi quạnh hiu
Từ dạo người đi không trở lại
Mưa tuôn ai oán lệ dâng nhiều

Ôi sợ gì đâu đêm qua chậm
Văng vẳng cung sầu rã rời ngâm
Tình yêu xanh thắm bao mộng ước
Tan tác theo người biệt mù tăm

Ôi sợ màu trăng dần nhạt đi
Tháng năm héo úa tuổi xuân thì
Cố ghì cố níu tình vô vọng
Lịm chết cả đời chẳng còn chi!

Kim Oanh

Dec2016


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét