Xa càng xa chẳng biết vì sao
Bao năm sóng dữ ba đào
Đời hoa héo úa xanh xao rã rời.
Những mùa trăng cao vời níu vội
Tìm khẽ khàng bối rối ngỗn ngang
Người buông tay quá vội vàng
Trái tim vuột mất bẽ bàng duyên phận
Dẫu đường đời gập ghềnh lận đận
Bởi vì ai chấp nhận độc đơn
Trong mơ còn phút dỗi hờn
Kề vai cảm nhận tình mơn man nhớ
Cuộc sống mới rộn ràng nhịp thở
Một nửa mình hạnh phúc nửa kia
Vì nhau chẳng thể chìa lìa
Hẹn kiếp khác như thia thìa quen chậu
Kim Oanh
25.11.3024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét