Trăng mười lăm lung linh sóng nước
Cá tung tăng lội ngược dòng trôi
Vướn lưỡi câu nghẹn cổ không lời
Cố cựa quậy...rơi vào chiếc rọ
Rọ đan dầy cá trầy tróc xước
Rát thịt da cố vượt vòng lao
Trên thớt dao cá sợ khiếp đau
Cố vùng vẫy ... rơi vào lưới bẫy
Trăng mười bảy nước dòng siết chảy
Cá tím man nằm gãy đuôi cong
Chờ người câu mang lòng thương tiếc
Chẳng biết người sẽ giết? Hay tha?
Trăng suốt mùa vẫn sa lóng lánh
Người đi câu vẫn lạnh lùng im
Thả mồi gieo cố nhữ đi tìm
Cá non dạ đắm chìm nô nức
Trăng mùa ơi! Ngủ đi đừng thức
Người câu ơi! Hãy dứt thả mồi
Để cá được chọn đời... Sống? Chết?
Tìm bến bờ mỏi mệt... náu nương
Sóng lặng im trăng mờ độ lượng
Cá cố trường ẩn bóng tìm phương....
Kim Oanh
Melb.14- 07-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét