Em đến rồi em đi
vô tình như ngọn gió
ngọn gió làm lá bay
em làm anh quắt quay
Em đến rồi em đi
bỏ quên tuổi xuân thì
nơi hồn anh yêu dấu
tình thành men ủ cay!
Em đến rồi em đi
dáng em còn thấp thoáng
vai ai vừa nghiêng nón
giật mình ước phải chi?
Em đến rồi em đi
hoa nhà anh rụng phấn
trên sân chiều nhạt nắng
con bướm lượn xa bay !
Em đến rồi em đi
thời gian em dẫm nát
vết chân đầy bụi cát
nghiến lối đời anh qua !
Em đến rồi em đi
gửi áng mây mái tóc
gửi bông hoa nụ cười
gửi trời xanh ánh mắt
gửi nước gương dáng người
anh nhìn ra nhớ thương!
Phạm Tương Như
Jul. 29 2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét