Khi mặt trời ngủ quên không ánh sáng
Dòng sông buồn nước im lặng luân lưu
Biển tình ru không sóng vỗ đôi bờ
Em có nói cũng tình trơ gỗ đá
Khi thu về mùa rơi không vàng lá
Đông trở mình lạnh buốt giá con tim
Mây xám giăng che phủ hết thiên nhiên
Em có nói cũng riêng mình thổn thức
Hôm qua mang cả khối tình đau nhức
Có còn nhau chỉ ray rức hôm nay
Thời gian trôi là ngục tối lưu đày
Thì thôi vậy! Xin ai đừng hỏi nhé ....
Kim Oanh
12-11-2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét