Trích Thơ: Kim Phượng
Thơ Tranh: Kim Oanh
* * *
Kỷ Niệm Trong Tôi
Cho người con gái Phượng dễ thương
Quanh năm chăm chỉ bên đèn sách
Trong những mùa thi biếng lược gương
Về lại nơi đây nhớ lạ thường
Vẫn màu phượng thắm đỏ dễ thương
Cánh mềm lơi lả lay trong gió
Có một lần nào đã vấn vương
Bài thơ gợi nhớ dáng người xưa
Dưới gốc phượng hồng nắng ban trưa
Vịn cành vắt vẻo đôi môi hé
Răng khểnh cười khoe chân đu đưa
Phượng người con gái tuổi ô mai
Thẹn thùng e ấp tròn mắt nai
Mộng ngoài cửa lớp hồn rong ruổi
Bảng đen phấn trắng thèm ngủ say
Bài thơ tôi viết cho thầy cô
Hồn phi phách tán tụng nam mô
Bút xanh vung vít rà trên giấy
Qua rồi giờ học máu tim khô
Viết nốt bài thơ của chúng ta
Tống Phước Hiệp một thời nay đã xa…
Cổng trường khép lại thời áo trắng
Chôn tình thơ dại một loài hoa
Bao năm cách biệt đầu điểm sương
Phượng hồng trơ gốc kẻ sông Tương
Soi gương vuốt lại làn tóc rối
Lưu lạc phương nào Phượng dễ thương
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét