Đêm Phố núi dáng gầy nho nhỏ
Mưa phùn giăng mờ tỏ canh thâu
Người về đâu cô độc buồn rầu
Có nghe tiếng thương sầu tháng hạ
Ve rũ lòng quên cất tiếng ca
Ngày từ giã đôi tay níu chặt
Chuyến bay rời nắng tắt chân mây
Người ở lại lòng đầy hiu hắt
Mắt tìm mắt mưa đầm ướt mặt
Tim đan tim đau thắt ruột gan
Mùa hè rơi hoa héo võ vàng
Thành phố chết quấn tang từ ấy
Kim Oanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét