Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

Lá Thư Gửi Đến Học Trò

      
      Mới đây mà đã hai tuần nằm trên giường bệnh, dây nhợ truyền thuốc thường xuyên, có thêm bệnh nhân cùng giường, vợ kề bên chăm sóc mà sao tôi thấy quá cô đơn. Đã quen lao động trong nền nếp giáo dục của gia đình, tôi không chịu nổi sự bất công mà tôi đang buộc người thân phải gánh chịu.

      Rồi cũng những học trò cũ từ đất Vĩnh xa xưa, lâu lâu hỏi thăm thầy đang khỏe? Đang ở đâu? Vợ tôi trả lời thay tôi "Thầy lại bị nhiễm trùng, đang điều trị ở bệnh viện Chợ Rẫy". Sau này tôi không báo tin cho những trò ngày xưa, sau đó đã thường thăm tôi lúc bệnh. Tôi không muốn. Các em giờ cũng đã lớn, có đứa lên hàng bà nội, ngoại rồi, lại có đứa cũng đẹp, danh phận đâu kém ai mà vẫn sống một mình, nay phải bận bịu thêm một ông thầy cũ, không biết ngày xưa đã dạy em nên người đến mức nào.

      Cách bốn năm ngày trước khi xuất viện, cũng từ hỏi thăm thầy, Hoa Thu ghé vào bên giường bệnh ở Bệnh viện Chợ Rẫy. Em cũng đang chăm sóc ông xã bệnh ở nhà, vậy mà cũng đi xe máy đến thăm, tôi nằm rầy em, (thầy mà), "sao không thấy áo khoác, chút về là tối rồi." Trưa hôm sau đến lượt Ánh Thùy, Diệu, Bé Phương điện thoại đã đến khoa huyết học rồi, vợ tôi đi ra chỉ đường lên. Mấy em đứng kề bên, tôi vẫn nằm với dây truyền trụ sinh vào mạch máu, còn thêm máy khử sắt đeo ở bụng, nghiêng qua là nó ngưng bơm, nằm êm hơn mười giờ mới hết thuốc.

      Mấy đứa nói thầy ráng ăn được nhiều hơn, tinh thần sáng suốt, ý chí mạnh mẽ, mau hồi phục để bọn em còn có người thầy hằng yêu quý. Tôi quay đầu vào trong nhưng không che được giọt nước mắt. Tôi nói các em đến thăm, giúp thầy mau lành bệnh lẫn vật chất, thầy rất cảm ơn, rất là hạnh phúc. Ánh Thùy còn căn dặn lúc nào xuất viện thì điện cho em, có xe bốn chỗ đưa thầy cô về nhà Long An.

Làm thầy thật là hạnh phúc!

Huỳnh Hữu Trí
6/2013
 * Lá thư cuối cùng trước khi thầy qua đời.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét