Thơ em ta đọc buồn hơn trước
Như chút lệ sầu vương ý thơ
Phải chăng kỷ niệm còn quanh quẩn
Dáng cũ tình xưa khó nhạt mờ
Ta thấy chừng như hoa chẳng nở
Nên lời thơ mãi giọt sương rơi
Lãng đãng hồn em từng nỗi nhớ
Rớt xuống dòng thơ những ngậm ngùi
Con sông nước đã theo dòng chảy
Khó thể quay về một bến xưa
Em đừng đứng đợi đừng hoài vọng
Cho hồn thêm lạnh những cơn mưa
Em ơi! Năm tháng thay mùa đổi
Thu hết, đông tàn lại đến xuân
Thì thôi dĩ vãng ...quên em nhé!
Để nở hồn nhiên một nụ cười
Vĩnh Trinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét