Em rộn ràng ôm ai rất chăm
Huyên thuyên môi đính hương từ giã
Tôi lén ngoài xa đứng lặng câm
Tôi giữa đứng nhìn người hôn giã từ
Chua xót môi này cúi đầu ru
Khóe mắt thấy vòng tay êm rũ
Tim chực buông cành như lá thu
Em khuất vào trong cửa, đi rồi
Tôi lần tìm dấu đứng em thôi
Nhìn theo tay vẫy em với lại
Mà tưởng là em vẫy chào tôi
Người tiễn em đi đã xa rồi
Tôi còn lẩn quẩn giữa lòng tôi
Em đến, em đi, em nào biết
Chiếc lá bên đường vướng bóng người
Tôi đứng nhìn theo vạn người qua
Từng đợt sân bay, tiếng cười xòa
Em vét hành trang quên lại bóng
Tôi lượm dấu đời, em đã xa
Hoài Tử
8/2012
8/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét