(Trường Tống Phước Hiệp)
Tôi còn nhớ dáng em đứng tựa hành lang trước cửa lớp cũ với đôi mắt đang chìm trong quá khứ hay thực tại làm cho tôi không dám nói lời nào, mặc dù tôi cũng từng dạy ở phòng học đó chớ đâu.Trong giờ phút đó tôi chỉ muốn cho không gian ngừng lại, còn thời gian thì cứ trôi qua..
Cũng ngộ thiệt, vừa dạy lớp 12C, đồng thời cũng dạy lớp 11B theo khoa toán. Làm sao khi dạy toán với những em giỏi văn chương triết học, rồi cũng môn học khô khan đó với những em giỏi toán mà lại biết làm thơ.Tôi là đàn em của những sư huynh dạy Toán như thầy Vỹ, thầy Ánh, thầy Hùng, nên lúc mới về trường mà được dạy lớp 12C là đã hảnh diện lắm rồi, mặc dù toán là môn phụ của ban văn.chương, triết học. Nhưng tôi lại thấy nhiều học sinh trong văn có toán như nhiều người đã nói, thành ra tôi cũng ráng để trong toán cũng có văn chớ bộ. Mỗi lần có dịp lớp cắm trại tôi cũng được mời tham gia cùng những thầy cô khác nữa, rồi có lần được dự đám cưới mà chú rễ cũng là một em nữ lớp 12C.Tới giờ nầy tôi vẫn còn giữ thiệp mời đó.
Sáng nay, 5 tháng 12 năm 2009, tôi đã giống như em khi đứng dưới sân trường nhìn lên dãy lớp 12 ngày nào tôi đã dạy, giờ mới thấm thía tình cảm chân thành của những người học trò lúc về nhìn lớp học cũ khi bao lâu rồi… đang ở quá xa. Ngày xưa tôi đã thấy, đã từng đọc chứ chưa cảm nhận được tận đáy lòng như bây giờ khi tôi trở về từ Long An, so với nơi em ở thì tôi vẫn có khoảng cách quá gần.
Cũng có nhiều học trò khác về thăm trường trong ngày kỷ niệm 60 năm này, nhưng tôi lại thấy thiếu Kim Oanh. Trên dãy ghế dọc lối đi, mới ngày nào mà đã năm năm, còn nhớ như in có một trò nhìn cười chào tôi, thấy rất quen thuộc mà không biết đã gặp em tự thuở nào.
Kìa là sân bóng, nơi các em chuyền banh bóng rổ, cũng là nơi các đàn anh tập cho ba anh em tôi Hiền,Tân,Trí chơi tenis lần đầu.
(Sân thể thao trường Tống Phước Hiệp)
Huỳnh Hữu Trí
5-12-2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét