Đong đầy một chén trăng cay
Nửa cay viễn xứ nửa say quê nhà
Cuộc sống theo dòng hối hả
Đêm buông mình tình vật vã gầy hao
Biển người cuộc sống ba đào
Mộng tìm lại chốn thuở nào bình yên
Rót đầy một chén ưu phiền
Uống cạn phiền não! Hồn nhiên vuột rồi….
Kim Oanh
24/3/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét