Ai có về đâu mà thấy xuân sang
Ngõ phố nhà em rắc những hoang tàn
Không gian vắng bao trùm đêm trừ tịch
Chẳng pháo thiếu lân lẫn mai vàng
Ai hẹn chi đâu mà chờ với đợi
Những cụm từ đã ghép vỡ không câu
Bài thơ dang dỡ chất chứa vạn sầu
Chưa bắt đầu và không xong đoạn kết
Mùng một bước qua xuân thời chưa hết
Nhưng lòng đầy mỏi mệt những lỡ làng
Lưu bút đời mãi lật lại từng trang
Bên cội muộn màng ngổn ngang tâm sự
Lắng lòng hỏi thử, trái tim tự nhủ
Tay ai muốn ôm vũ trụ bao la?
Hy vọng đứng trên sao Kim sao Hỏa?
Không biết cạnh bên mình có người đã…
…Gục ngã vì vuột mất cả ước mơ…
Kim Oanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét