Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2016

Phấn Hương Ngày Cũ



Ta sợ lắm những ngày xuân nắng mới
Mùi cỏ hoa ngan ngát thoảng đưa về
Phấn hương thời xưa cũ tưởng phai đi
Sao giọng nói, điệu cười vang vọng m
ãi

Hồn xao xác như đời vừa biến đổi
Thoáng tin xuân đã tưởng lá xanh rồi
Góc sân còn hoa bướm sang reo vui
Một ngày nắng và đêm mưa chốn đó

Ai sẽ nhớ mùi hương nồng áo cũ
Dáng ai thon vừa ấm một vòng tay
Ai sẽ về qua những lối đi này
Thương cỏ lá xanh xao niềm ngóng đợi

Trời hay mưa cho hàng bong bong nổi
Ta lao đao trong kiếp sống ngục tù
Bong bong vỡ, mộng đời hấp hối
Mưa rất buồn, hạt bụi có tương tư?

Thụy Khanh
10/11/88

(Trích từ thi tập Buồn Xưa Bây Giờ - Xuất bản tại 1990 Paris)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét