Guốc Bỏ Quên
Trăng sao đẹp quá đêm rằm nhớ nhung
Nhè nhẹ bắt bóng ung dung
Xôn xao ... mắc cở thẹn thùng nhìn quanh
Vội vàng bỏ trốn chạy nhanh
Sợ trăng nhìn thấy ... guốc đành để quên
Về nhà lòng bỗng buồn tênh
Guốc ơi chẳng biết ai hên nhặt ... đền
Mang vào chân được êm êm
Tình khua lốc cốc.... cho thêm vui đời
Nỗi buồn cũng nhẹ nhàng rơi
Guốc phơi tình nhớ quyện đời cùng trăng
Kim Oanh
***
Đêm khuya ra ngắm vầng trăng
Trăng tròn vành vạnh ngày rằm như nhung
Lòng vòng thả bộ thung dung
Bỗng đâu vừa thấy guốc dong ai kìa!
Chắc người quên bỏ xa thềm
Sao đành bỏ guốc nằm tênh một mình
Quai mềm tay vuốt nhẹ êm
Thôi mình nhặt lấy....nếu hên được đền
Tình khua gõ nhịp con tim
Mai đem trả guốc....chắc thêm yêu đời
Niềm vui len lén nhẹ rơi
Guốc tình quyện kết mảnh đời bởi trăng
Song Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét