Đêm dần buông sao trăng còn xa thế
Không đến gần kể lể chuyện thu phong
Trút cạn đáy sầu lòng vơi đau nhức
Bóng hao gầy thao thức lóng ngóng đêm!
Đêm tàn rồi vườn khuya đầy tăm tối
Mây phủ dầy lòng hối hả xa xôi..
Sợ… sợ im vắng một mình thui thủi
Trăng lặn rồi lại lẩm lũi khóc đêm!
Đêm nửa trăng gối mềm yên giấc mộng
Nửa hiên này lạc lõng suốt canh thâu
Chìm đắm thật sâu tận cùng nỗi nhớ
Yêu dại khờ muôn thuở luyến lưu đêm!
Kim Oanh
Vườn Khuya Một Đêm Trăng
Vườn Khuya Một Đêm Trăng
Melbourne2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét