Ngày mai đi nhận xác chồng,
Say đi, để thấy mình không là mình.
Ngày mai đi nhận xác anh,
Cuồng si thuở ấy,hiển linh bây giờ.
II.-
Say đi, để thấy mình không là mình.
Ngày mai đi nhận xác anh,
Cuồng si thuở ấy,hiển linh bây giờ.
II.-
Đất khô hoang lạnh ơ hờ,
Như môi góa phụ nhạt mờ vết son.
Tình ta cứ ngỡ vuông tròn,
Say đi, mà tưởng như còn người yêu
III.-
Như môi góa phụ nhạt mờ vết son.
Tình ta cứ ngỡ vuông tròn,
Say đi, mà tưởng như còn người yêu
III.-
Đất trời mờ nhuộm bóng chiều ,
Khung mây bàng bạc,nay nhiều xót xa.
Dài hơi hát khúc khúc hoan ca,
Thân tôi khép kín trong tà áo đen.
IV.-
Khung mây bàng bạc,nay nhiều xót xa.
Dài hơi hát khúc khúc hoan ca,
Thân tôi khép kín trong tà áo đen.
IV.-
Chao ôi! Thèm nụ hôn quen,
Chong đèn em sẽ đêm đêm đợi chờ
Bây giờ anh ngủ trong mơ
Bây giờ em đuối,thẩn thờ mộ hoang
V.-
Em không nhìn được xác chàng,
Anh đang nằm đó,hai hàng nến chong.
Mùi hương cứ tưởng hơi chồng,
Ôm mồ cứ tưởng ôm vòng người yêu!
Chong đèn em sẽ đêm đêm đợi chờ
Bây giờ anh ngủ trong mơ
Bây giờ em đuối,thẩn thờ mộ hoang
V.-
Em không nhìn được xác chàng,
Anh đang nằm đó,hai hàng nến chong.
Mùi hương cứ tưởng hơi chồng,
Ôm mồ cứ tưởng ôm vòng người yêu!
Thơ: Lê Thị Ý
Phổ Nhạc: Phạm Duy
Ca Sĩ: Thanh Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét