Những chiếc lá vàng rơi lặng lẽ
Như mũi dao chẻ nửa hồn này
Từ thu ấy người đi bỏ lại
Giọt sầu dâng đọng mãi mắt môi
Vớt lá trên dòng sông êm trôi
Cố quên đi tháng ngày qua vội
Thiếp bên cội cây già mơ bóng
Thu đến rồi người thấu tình tôi
Ai bảo rằng thu không trở lại
Mùa áo vàng quay gót về đây
Chất lá phơi nhúm lại tình gầy
Người biền biệt … Thu đầy nỗi nhớ!
Kim Oanh
Thu 2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét