Thứ Bảy, 21 tháng 2, 2015

Mai Chưa Từng Búp



(Tặng Oanh bài thơ mà Oanh có vẻ thích)

Khi mai trơ trụi vườn mai ấy,
Tôi biết anh tôi sắp trở về.
Áo chiến bao mùa như muối bạc,
Đôi giày đinh lấm bụi sơn khê.

Anh ngắm vườn mai, ngắt đóa mai,
Trao người em gái nụ xinh tươi.
Bảo rằng đẹp nhứt hoa hàm tiếu,
Ngỏn ngoẻn cô em mỉm miệng cười.

Tôi hỏi vì sao non chẳng xanh?
Trông kìa, mấy lá điểm trên cành.
Cái màu mắm ruốc buồn tê tái,
Nếu một mùa xuân không có anh.

Anh tháo cầu vai đưa cho tôi.
Bông mai trên áo hẳn yêu đời.
Mai chưa từng búp mà mai nở,
Ở chốn biên thùy anh có vui?

Có một mùa xuân én chẳng về,
Anh tôi biền biệt chốn sơn khê.
Rồi thay cho áo oai hùng ấy
Là áo quan trên phủ quốc kỳ.

Tôi đứng bên đời nghe nỉ non
Như hồn bạch lạp khóc trầm hương.
Mai chưa từng búp mà mai nở,
Rụng đáy lòng tôi, đáy đoạn trường.

Nguyễn Đức Tuấn
Xuân 2002
(PSSC Houston, xuân 2003)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét