Thứ Hai, 31 tháng 8, 2015

Đêm Say - Cuồng Say


Cạn mấy ly rồi … mắt chửa cay!
Ta thèm giấc ngủ giữa đêm dài
Màn sương thấm lạnh mà tay vẫn
Rót tiếp ly sầu để được say!

Rót tiếp ly này … chắc sẽ cay!
Ngoài hiên nhạt thếch ánh trăng gầy
Cô đơn đối ẩm nguồn tâm sự
Mượn chất men nồng gợi bóng ai!

Cạn tiếp ly rồi … vẫn chửa cay!
Thấy em ngồi uống đợi sang ngày
Đêm thu viễn xứ trời ngăn cách
Ánh nến chập chờn ảo giác lay!

Cạn hết ly này … đã hết cay!
Một rừng hoa thắm bủa giăng đầy
Với tay em gọi người thương hỡi
Anh ngã gục rồi cơn ngất say!

Nguyễn Đắc Thắng
20150824



Cuồng Say!

Nụ cười héo hắt nuốt lệ cay
Chong đèn soi bóng suốt canh dài
Mong tìm người cũ tường rêu bám
Vui trọn đêm này cạn chén say

Ngào ngạt men nồng lẫn vị cay
Chếch choáng hương xưa dáng hao gầy
Rót thêm nhung nhớ tìm dư ảnh
Nỗi niềm tâm sự tỏ cùng ai!

Trăng ơi, trăng rơi giọt sầu cay
Có thầm mơ ngủ buổi đầu ngày
Đừng nhanh chóng tàn đêm qua vội
Vì ta tơ tưởng bóng người lay!

Mưa đến giăng sầu vương mắt cay
Giọt ân giọt ái thuở dâng đầy
Mà người năm ấy không trở lại
Lịm chết linh hồn kẻ cuồng say!


Kim Oanh
30/8/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét