Tiêu Đề Nhãn
- Câu Đối
- Cổ Thi
- Hình Ảnh Nay
- Hình Ảnh Xưa
- Hướng Đạo Việt Nam
- Lưu Niệm Gia Đình
- Lưu Niệm Hoc Trò
- Nhạc Ngoại Quốc
- Nhạc Thánh
- Nhạc Việt
- Sưu Tầm
- Thơ Ảnh
- Thơ Ba Má
- Thơ Cảm Tác
- Thơ Dịch
- Thơ Diễn Ngâm
- Thơ Lính
- Thơ Mùa Đông
- Thơ Mùa Hạ
- Thơ Mùa Lễ
- Thơ Mùa Thu
- Thơ Mùa Xuân
- Thơ Nhạc
- Thơ Phổ Nhạc
- Thơ Tình
- Thơ Tranh
- Thơ Tranh Nghệ Sĩ
- Thơ Xướng Họa
- Văn
- Vũ Hối Thư Họa
- Yoga
- Youtube
Thứ Ba, 30 tháng 8, 2016
Puisque J'ai Mis Ma Lèvre À Ta Coupe Encor Pleine
Puisque J'ai Mis Ma Lèvre À Ta Coupe Encor Pleine
Puisque j'ai mis ma lèvre à ta coupe encor pleine;
Puisque j'ai dans tes mains posé mon front pâli;
Puisque j'ai respiré parfois la douce haleine
De ton âme, parfum dans l'ombre enseveli;
Puisqu'il me fut donné de t'entendre me dire
Les mots où se répand le coeur mystérieux ;
Puisque j'ai vu pleurer, puisque j'ai vu sourire
Ta bouche sur ma bouche et tes yeux sur mes yeux ;
Puisque j'ai vu briller sur ma tête ravie
Un rayon de ton astre, hélas ! voilé toujours;
Puisque j'ai vu tomber dans l'onde de ma vie
Une feuille de rose arrachée à tes jours;
Je puis maintenant dire aux rapides années:
- Passez ! passez toujours ! je n'ai plus à vieillir!
Allez-vous-en avec vos fleurs toutes fanées;
J'ai dans l'âme une fleur que nul ne peut cueillir!
Votre aile en le heurtant ne fera rien répandre
Du vase où je m'abreuve et que j'ai bien rempli.
Mon âme a plus de feu que vous n'avez de cendre!
Mon coeur a plus d'amour que vous n'avez d'oubli!
Victor Hugo
***
Bài Dịch:
Cũng tại vì môi anh trên ly em chưa vơi,
Cũng tại vì anh tựa đầu trong tay em
và thoáng đâu hơi em, anh cho anh hồn em,
hương say mê trong bóng đêm;
Cũng tại vì anh nghe em nói với anh lời xa xôi;
Cũng tại vì anh thấy nước mắt rơi,
Cũng tại vì anh thấy nụ cười
Môi em trên môi anh
Mắt em trong mắt anh;
Cũng bởi vì anh thấy tia sáng em, ôi phủ kín đến bao giờ?
Cũng bởi vì anh thấy lá hoa hồng bẻ từ trong đời em;
Anh mới thấy phải nói bây giờ qua thời gian trôi qua nhanh:
Đi đi, mải mãi đi đi, tôi không muốn cả đời mong chờ nữa
Đi đi, đi đi với những bó hoa tàn;
Trong hồn tôi có cánh hoa không bao giờ ai hái được!
Cánh của ai nào bao giờ chạm được
cánh hoa hồng trong bình hoa tôi tưới, tôi thương;
Hồn tôi lửa nhiều hơn những đống tro tàn,
Tim tôi nhiều thương yêu hơn những gì ai quên.
Đỗ Đức Viên
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét