Bài Xướng: Chiều Ðổi Sắc
Mỗi khi chiều đổi sắc
Tôi ngắm người hay tôi
Sợi mây chùng bàng bạc
Hay tuổi đổi vào người
Mỗi khi đời đổi sắc
Ai giấu mặt ai vui
Mây trùm như bụi cát
Hay trăm họ chôn vùi
Mỗi khi đèn bật tắt
Ngã vật một bóng người
Ký ức vừa khai quật
Non nước trắng hơn vôi
Mỗi khi chiều giấu mặt
Ai còn chút nghĩ suy
Có nghe triều thủy mạc
Gọi thét cõi biên thùy
Mỗi khi chiều đổi sắc
Tôi ngắm lại cuộc đời
Chuyện buồn như thác đổ
Cuộn lật kiếp nổi trôi
Tịnh
***
Bài Họa: Tuổi Chiều Trôi!
Khi bình minh pha sắc
Tôi tự tìm bóng tôi
Nhạt nhòa trong sương khói
Hòa lẫn bóng của người
Khi hoàng hôn phai sắc
Cố níu kéo niềm vui
Môi gắng nở nụ tươi
Mang phiền não lấp vùi
Lập loè diêm sắp tắt
Phảng phất nét vẽ người
Đậm trong tâm trí tôi
Chẳng bạc màu như vôi
Lòng bảo dạ tự suy
An tâm đừng lo nghĩ
Sống chết một biên thùy
Miền an nhiên nhuộm sắc
Gắn chặt giữa đạo đời
Hạnh phúc đẹp rạng ngời
Thanh thản tuổi chiều trôi
Kim Oanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét