Ai lỡ lạc vườn thơ cứ thẩn thơ
Xin đừng rời xa xin chớ ơ hờ
Cho đây đôi phút len theo hồn gió
Thở nhẹ hương mùa ôm mộng người mơ
Ai lạc vào vườn thơ hãy say thơ
Bao giờ người mỏi vai đây hãy tựa
Quên nhân thế bạc quên tình nghiêng ngữa
Tri kỷ tâm hồn chỗ dựa nguồn thơ
Ồ giữa vườn hoang người mơ chợt đến!
Bao giờ… yêu nhớ mà dạ ngẫn ngơ
Kim Oanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét