Từng chữ, từng chữ, chúng lén ra đi
Chẳng một lời thầm thì
Giã biệt ông già cô độc
Đang thẫn thờ về cảnh chia ly!
Có đứa đôi khi trở về
Có nhiều thêm những đứa ra đi
Ông già ngồi bất lực
Nhớ nhung như nhớ tình nhân
Buổi xuân thì
Những đứa con tinh thần
Sao không trở về?
Ông già ngồi thẫn thờ
Ta chẳng còn gì
Cả những đứa con thâm tình
Cũng bỏ ta đi!
Rồi chúng rủ nhau đi ồ ạt
Chẳng thèm vẫy tay giã từ
Chẳng dành tia mắt nhìn lưu luyến
Như một thời chúng còn ngây thơ
Để nhà thơ già ngồi thẫn thờ
Đôi mắt vô hồn
Trong nắng chiều phai nhạt
Với bóng tối loang dần hoang vu.
Locphuc
***
Thương Tình
Thoảng nghe tiếng thở than
Tiếng keyboard lọc cọc
Buồn hiu nghe muốn khóc
Nàng Thơ ghé hỏi han:
-Ông ơi sao buồn thế
Ngồi nhớ ai thẫn thờ?
-Không, tôi chỉ nhớ thơ
Tôi nhớ từng con chữ
Thấp thoáng từng con chữ
Lũ lượt rủ nhau về
Cùng nhà thơ bầu bạn
Bớt sầu đời ủ ê
Yên Nhiên
***
Mơ Thơ...
Phương xa có tiếng thở than
Phương này vài chữ hỏi han đôi lời
Đang ngủ lồm cồm thức thôi
Cùng chia vài vận cho vơi thẩn thờ
Yên lòng đừng sợ đợi chờ
Tuy xa nhưng chẳng bơ vơ một mình
Trong tâm đầy ấp thi tình
Mở tim yêu sẽ thấy hình bóng thơ
Tri Kỷ say đắm thẫn thờ.....
Đêm sâu gối mộng giấc mơ nhị trùng...
Kim Oanh
***
Còn Bạn Còn Thơ
Khi chân trời chỉ mầu tím thôi
Là biết chiều vàng đà sắp tắt
Là ánh tà dương lặn dưới đồi
Con chữ bên nhau bầu với bạn
Kết thành duyên làm thắm xanh đời
Khi con chữ rủ nhau trốn biệt
Đời còn gì ngoài áng mây trôi
Đôi bạn thơ khuyên ta yên trí
Lão thơ ơi xin cứ an vui
Con chữ đi cũng đừng ngậm ngùi
Tim mở cửa là chúng đông đúc
Xin cảm ơn nhị vị tâm thức
Ơn Trời, mình chưa phải hoang vu
Đến tự nhiên , môi nở nụ cười
Thiếu chữ, nhưng còn bạn thi sĩ!
Locphuc.
Locphuc.
Nỗi niềm nhà thơ!
Trả lờiXóaĐỗ Văn ơi, khoẻ không? Lâu lắm không được tin Đỗ Văn.
Trả lờiXóaChúc bạn bình an nha.